HỒN THƠ MÙA DAY TRỞ

Thứ tư - 04/08/2021 04:03
HỒN THƠ MÙA DAY TRỞ

“Mọi sự đều đi về một nơi” (Gv 3,20)

Đi về đâu cơn lốc hồn ta mùa day trở
Ở phía nào… khát dấu bước chân thiêng
Dấu Tim Người một đời sao đau đáu!
Một chút riêng tư muốn tan chảy tận cùng
Ta đi về phía tiếng Trái Tim mời gọi
Nghe day dứt bản tình ca vang vọng tâm linh!
Hồn tịch lặng mở đôi tay trống rỗng
Ôm Tình Người thanh tẩy tận thâm sâu
Xin làm giọt sương mềm với xuống bờ vai
Thả vần thơ gầy tròn áo màu hương kinh phiêu lãng
Xin làm tiếng gọi đò giữa chiều thanh lộng gió
Dìu hồn lữ hành về bến vắng nghỉ ngơi
Xin một lần cùng Người rong chơi cuộc trần huyền thoại
Nhặt lấy chữ yêu gói trọn cả cung vần
Hư thực cuộc đời mênh mông mùa nước nổi
Có không khôn dại chảy về biển khơi
Ta chắt chiu ca dao mộc mạc mùi rơm cỏ
Tình thơ bình dị hòa điệu với an nhiên
Xin làm gió vi vu thổi về Người câu hát
Thanh thoát lòng trần thao thức ngủ vùi bên hiên
Chiều nay ngồi ngắm Người trong đỉnh mây
Câu thơ day trở một đời nở trái tim sức sống
Dấu bước độc hành xuôi về miền cô tịch
Cung lòng thơ mỏng dịu dàng lơi!

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây