NGỌN GIÓ VÔ THƯỜNG

Thứ tư - 04/08/2021 04:05
NGỌN GIÓ VÔ THƯỜNG

“Gió xoay lui xoay tới rồi gió đi” (Gv 1, 6)

Ta ngọn gió mong manh vô thường
Theo trần đời đi tìm hình hài cuộc sống
Chẳng là tuyết cho Ánh Sáng chạm vào tinh trắng
Chẳng là hoa cho Mưa Xuân ướp say hương lòng
Gió lay đam mê tưởng hồn mình trở giấc
Một phút xa khơi chợt nhói lòng
Gió tìm danh lợi cho đời mình tên gọi
Màu nắng nhạt nhòa chiều nghiêng dấu chân hoang
Gió chới với cuốn lấy vần thơ Người tinh trắng
Thấy Chân Dung thấp thoáng tiếng vọng về
Gió mang hơi thở Người nào đâu biết!
Sao buông lơi thổi tím cả rừng chiều!
Gió tung bay tưởng Người xa khuất lấp
Đi mãi hành trình hồng hoang vẫn hồng hoang
Gió quên gió từ Tình yêu Người bước đến
Trong lặng thầm Ánh Sáng mở tinh khôi
Hãy quay lại gió ơi đi vào miền cô tịch!
Trái Tim Người hình hài gió cưu mang
Thôi những loay hoay trăn trở sớm chiều khuất tất
Ở bên Người lòng gió tan vào khí thiêng!
Gió thấy gió trong Người vầng Chân Lý
Sự Thiện hào quang Nét Diễm Lệ tinh tuyền
Gió mặc lấy hồn thơ Người lấp lánh
Cho hương Người quyện vào gió phiêu linh
Ngọn gió vô thường - tình ta một chiều nên biến đổi
Trái Tim Người - chân dung gió thiên thu

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây