Chẳng thể nào chỉ là bóng với hình
Thầy còn bên, nguyên vẹn nụ bình minh
Thân xác ngủ một giấc dài vạn kỷ
Thầy còn bên, trên vạn nẻo hành trình.
Thầy an mãn vượt bóng tối bên kia
Qua cái chết cũng chẳng thể chia lìa
Ngài Tạo Hoá, cội tình thương độ lượng
Tình vĩnh hằng đâu thể bị cách chia.
Qua thương nhớ mà chậm một lời than
Cầu nguyện luôn trong bổn phận hằng ngày
Quà gói nhỏ lòng tri ân quý giá
Thầy ơi hỡi, phận trò nhỏ hoà chan.
Trán thầy cao tâm toả ánh tinh anh
Mắt hăng hái giục các trò thức tỉnh
Cội văn chương luôn giăng mắc tơ mành
Mãi ẩn hiện một bóng hình Thượng Đế.
Nay thầy đã về Cội Yêu Cứu Rỗi
Mà trong em còn vắt vẻo những âm từ
Ngôn ngữ vọng lời tụng ca hàm ý
Nhân loại hợp hoan trong một Áng Thư.
Ngữ ngôn của sự sống, nào vô nghĩa
Mảnh ghép âm thanh thành lời bập bẹ
Dấu tỏ tình ấn tín của hiệp thông
Thầy dẫn lối em học lời hạnh ngộ.
Sài Gòn tháng 9/2015
Thơ Dã Tràng Cát
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn