Tên thật: Maria Têrêxa Đỗ Hồng Diễm - Sinh và lãnh bí tích Thánh tẩy tháng 11 năm 1949 tại Đức Thọ, Hà Tĩnh - Định cư tại giáo xứ Hòa Yên, Cam Đức, Cam Lâm, giáo phận Nha Trang - Qua đời ngày 30-12-2011. Đã cộng tác với các báo Thiếu niên Tiền Phong, Hát Lên Mừng Chúa, đài Chân Lý Á Châu và các website: gpnt/diendan, dunglac. org, thanhlinh. net, menchuayeunguoi. net
Ở tuổi đôi mươi, tôi không chăm đi lễ ngày thường và cũng không hay đọc kinh cho lắm. Tâm hồn tôi còn lang thang với những mộng mơ mông lung của tuổi mới lớn. Cho đến một ngày, Chúa bỗng đi nhẹ vào đời tôi, như cơn gió thoảng, Người quyến rũ tôi. Người gieo vào lòng tôi những cảm xúc ngọt ngào êm ái với những bản Thánh ca tôi nghe trong giáo đường, đặc biệt với những bản Thánh ca được phổ nhạc từ Thánh vịnh 22. Hình ảnh Người Mục tử nhân lành chăn dắt đoàn chiên giữa đồng cỏ xanh tươi, bên dòng suối trong lành đầy chất mộng thơ, êm đềm làm rung cảm trái tim tôi. Tôi cũng ngây ngất với bảnTôi kết hiệp của cha Hoàng Diệp. Từ những bài Thánh ca, tâm hồn tôi đột ngột biến đổi. Tôi đi lễ hàng ngày, và tôi luôn tưởng niệm về Chúa. Lúc đó, tôi ở Đà Lạt. Tôi thường một mình đi lên ngọn đồi ở phía sau nhà, trong tĩnh mặc, giữa thảm cỏ xanh lốm đốm những loài hoa dại, tiếng thông reo vi vu, bầu trời xanh biếc, tôi cảm nhận được sự hiện diện êm ái của Chúa. Tôi hát cho Người nghe và Người ru tôi với biết bao trìu mến, những tâm tình thánh ca. Và tôi đã thâm tín, hay đúng hơn, Chúa đã làm cho tôi thâm tín rằng, cuộc đời tôi, từ đó, đã thuộc về Người, trọn vẹn và vĩnh viễn. Thiên Chúa thường dẫn chúng ta đi trên những nẻo đường bất ngờ. Lúc còn bé và chỉ mới đây thôi, tôi vẫn nghĩ mình là một con người thích hợp với sự hoạt động. Tôi mong được tham gia vào các công tác xã hội. Sau những đổi thay trong tâm hồn, bất ngờ, đột ngột nhưng đầy xác quyết, tôi có đến tìm hiểu ơn gọi ở một tu viện và ở đó trong thời gian ngắn. Những ngày tháng này, tôi luôn luôn cảm thấy trong lòng một sự khắc khoải và rất nhiều người đều có nhận xét rằng tôi không thích hợp với linh đạo của nhà dòng đó. Bởi đó là một dòng chuyên về các hoạt động giáo dục, bác ái, trong khi tâm hồn tôi bỗng yêu thích cuộc sống trầm lặng. Sau này tôi không còn nghĩ đến việc sống trong một tu viện, vì mỗi khi nghĩ đến điều này, tôi lại cảm thấy một sự xáo trộn, bất an trong tâm hồn, và tôi xem như đó là dấu chỉ của Chúa. Người đã có những ý định riêng cho tôi. Tôi luôn cảm tạ sự quan phòng kỳ diệu của Chúa, có thể nói rằng trong suốt đời tôi, Người không để tôi có những bận tâm lo toan về vật chất, Người lại ban cho tôi một nếp sống yên tĩnh, đó là những yếu tố cần thiết để tôi có thể sống theo ơn gọi của riêng mình. Tâm hồn tôi rất bình an, và tôi tin rằng ít ra trong hiện tại, Chúa Giêsu muốn tôi sống một mình, thanh lặng với Người, như tôi đang sống, và bởi vì đó là thánh ý của Người, nên tôi không có gì phải lo lắng theo như những lẽ thường tình. Nhiều năm tháng đã trôi qua. Tôi không bao giờ cô đơn vì Chúa Giêsu yêu dấu đã lấp đầy mọi khoảng trống trong trái tim tôi. Thỉnh thoảng tôi nhận được thư của một vị linh mục lão thành kể với tôi về các hoạt động mục vụ của ngài, ngài làm việc rất nhiều và đi khắp nơi để rao giảng Tin Mừng. Tôi rất vui khi nhận được những tin tức đó và tôi nghĩ mình không thể làm được như thế, cả những hoạt động giáo lý cũng không phải là điều Chúa muốn ở nơi tôi. Nhưng tôi cũng rất vui trong tâm tình của Thánh nữ Têrêxa Hài Đồng Giêsu: Không hệ gì, vì đã có các anh chị em tôi làm thay cho tôi rồi, phần tôi, nhiệm vụ của tôi là ở gần kề bên Chúa (Thánh Têrêxa). Như Maria Mađalêna, ở bên chân Chúa, tôi xin cầu nguyện cho tất cả anh chị em của tôi, cách riêng cho những ai đang hoạt động trên cánh đồng truyền giáo. ĐỖ THẢO ANH