CẦU NGUYỆN
admin
2021-08-20T22:01:59-04:00
2021-08-20T22:01:59-04:00
http://dongxanhthosaigon.com/vi/news/khai-trieu-318/cau-nguyen-2228.html
/themes/default/images/no_image.gif
Đồng Xanh Thơ Sài Gòn
http://dongxanhthosaigon.com/uploads/lo.png
Thứ sáu - 20/08/2021 22:01
CẦU NGUYỆN
Nỗi buồn của tôi chạy vào xương tủy
Ở đó căn bệnh bắt đầu
Căn bệnh mâng mủ và lớn lên
Những bác sĩ già vô dụng
Rồi thân thể tôi hao mòn đi
Mạch máu tôi trộn cùng mủ đã vỡ
Dòng máu mang vi trùng đi vào tim phổi
Dòng máu mang vi trùng chạy khắp thân thể tôi.
Những bàn tay trở thành vô dụng
Những bàn chân trở nên mòn mỏi
Những dòng máu mang vi trùng lên tận cùng ngọn tóc
Những sợi tóc che phủ khuôn mặt tôi
Hình hài tôi nên ý nghĩa giã từ.
Tôi chắp tay cầu xin Thượng Đế
Cho tôi trở lại nguyên bàn tay
Để tôi khắc lên đá những bài thơ của người ôm mặt
khóc
Tôi chắp tay cầu xin Thượng đế
Cho tôi trở lại nguyên hình bàn chân
Để tôi mang những phiến đá đi về dâng Thượng đế.
NGƯỜI ÔM MẶT KHÓC
Hai bàn tay buổi chiều giơ lên cao
Tôi có mặt trước Thượng đế
Hàng ghế lặng yên những linh hồn
Những ý nghĩ bây giờ đang ôm lấy tôi
Nietzsche và tuổi trẻ
Ôi nỗi buồn của Chúa
Nỗi buồn của Thượng đế
Hai bàn tay của tôi giơ cao
Rồi nỗi buồn cúi xuống
Những nỗi buồn ngủ gục thanh niên
Hôm nay cuộc đời và nhạc Jazz
Tiếng hát nô lệ cất lên từ thành phố
Rồi những xác chết
Rồi sự tù đày
Ôi nỗi buồn của Chúa
Nỗi buồn của Thượng đế
Hai bàn tay của tôi giơ cao
Nỗi buồn cúi xuống chân tượng đá lạnh
Trên kia tiếng hát nữ tu đơn điệu
Dưới này một người ôm mặt khóc.
ĐẦU ÓC DÃ THÚ
Con đường này đưa đến nhà thờ
Một vì sao vừa lặn cuối phố
Sau lưng tiếng hát da đen và tuổi trẻ
Sau lưng thành phố và cuộc đời bắt đầu
Một vì sao vừa lặn trên nóc thánh đường
Tôi một giáo dân đi tìm bình yên
Tôi một giáo dân đi về Thượng đế
Sau lưng tiếng hát da đen và niềm vui tuổi trẻ
Tiếng hát da đen vươn mình con chó sói
Những viên đạn bắn vào đàn chó sói
Những viên đạn bắn vào tiếng hát da đen.
Một vì sao vừa lặn trên phố
Tôi bước từng bước bỏ lại sau đại lộ
Tôi bước từng bước về phía thánh đường
Gót giầy trên đá như cát sạn tim phổi
Tiếng hát sau lưng vươn mình dã thú
Những quán cà phê ồn ào tuổi trẻ
Còn lối này đằng kia một vì sao mới tắt
Còn đường này mầu nhiệm vào đêm
Còn đường này đưa tôi về nhà
Về đó tôi biết mình buồn vô kể
Tôi biết mình lên cơn sốt mỗi chiều.
Chai nước lọc trên bàn đã hết
Đầu óc tôi bây giờ dã thú
Bàn tay tôi bây giờ cỏ dại.