NGUYÊN THÔNG

NGUYÊN THÔNG

NGUYÊN THÔNG
Tên thật: Giuse Augustinô Nguyễn Minh Thông -– Sinh 1958 - tại Xuân Dương, Nghi Xuân, Nghi
Lộc, Nghệ An - thuộc giáo xứ Trang Cảnh, giáo phận Vinh - Tốt nghiệp Trường Viết Văn Nguyễn Du - Tu
sĩ dòng Ngôi Lời -– Vào dòng 15-8-1994 - Qua đời 07-3-2004 tại Phan Rí.
NHỮNG GIỌT ĐẮNG ĐỜI NGƯỜI
LY TÂM
Anh ra đi khi tuổi đời còn chưa chín, mà sự ra đi của anh cũng khiến nhiều người thắc
mắc cho mãi đến hôm nay. Nhiều anh em trong chúng tôi vẫn tự hỏi: Anh đã chết như thế nào?
Đã không ai có thể trả lời chắc chắn và rõ ràng được. Một sự ra đi đầy bí hiểm! Ai có dịp gần
anh khi còn sống, chắc cũng sẽ nhận ra trong anh có điều gì đó thật sự bí ẩn.
Nói về anh có lẽ sẽ có rất nhiều điều mà tôi phải nói, nên nói và muốn nói, nhưng ở đây
tôi chỉ xin nói đôi điều ngắn ngủi. Có thể nói anh là một người có óc sáng tạo tài tình, một con
người có nhiều lo âu khắc khoải và là một con người đầy cương quyết.
Có lần tôi đến chỗ anh ở, quan sát quanh nhà thấy những chậu bon-sai anh tạo dáng, tôi
nhận ra ngay đó là sự lắp ghép từ những mảnh vỡ để hình thành một tác phẩm vui mắt, nên thơ
và độc đáo. Đó là một sự sáng tạo trong cuộc sống đời thường của anh, từ những vật phế thải bỏ
đi, anh đã đem về tạo thành những hình ảnh mới mang tính nghệ thuật một cách thật giản dị.
Anh là một người có nhiều khắc khoải âu lo. Vào những đêm trăng sáng, anh thường ngồi
một mình ngắm ánh trăng và suy tư về cuộc đời. Nỗi trằn trọc băn khoăn của anh thường được
bộc lộ trong đêm khuya, anh quằn quại rên xiết, oằn mình trong giấc ngủ khôn nguôi. Có những
lúc anh gào thét như những người điên để đòi lại sự công bằng cho những bất công của cuộc đời.
Chính những suy tư khắc khoải dài lâu đã khiến anh đi từ quyết định này đến quyết định
khác một cách đầy cương quyết. Anh rời bỏ gia đình ở Vinh, ra đi đến một nơi thanh tịnh tại
vùng đất Nha Trang để tìm kiếm những khung trời thanh thoát mà thực hiện những hoài bão cho
tương lai. Nhưng rồi, anh lại tiếp tục từ chốn thanh tịnh ấy lao vào chốn phồn hoa đô hội Sài Gòn
để chiến đấu với chính mình, chiến đấu với cuộc đời bằng ngòi bút phong sương. Anh đã để lại
những dòng thơ như những giọt đắng của cuộc đời. Thơ anh nhỏ từng giọt, từng giọt một, như
những giọt cà phê đậm chất nhân gian. Đọc thơ anh thật khó hiểu nếu như người đọc chưa có
một trải nghiệm nhân tình thật sâu lắng …

GIẤC MƠ ​​​​​​​

  •   30/07/2021 10:30:00 PM
  •   Đã xem: 484
  •   Phản hồi: 0

THIÊN CA

  •   30/07/2021 10:28:00 PM
  •   Đã xem: 469
  •   Phản hồi: 0

AVE MARIA

  •   30/07/2021 10:26:00 PM
  •   Đã xem: 413
  •   Phản hồi: 0

VỌNG

  •   30/07/2021 10:25:00 PM
  •   Đã xem: 390
  •   Phản hồi: 0
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây