TRẦM TƯ

TRẦM TƯ

TRẦM TƯ
 Tên thật: Giuse Nguyễn Huy Hoàng - Bút danh: Trầm Tư  Sinh ngày: 19-11-1973 - Địa chỉ: 91/32/18 khu phố 3 phường Tân Phong, Tp. Biên Hoà, tỉnh Đồng nai -Hiện viết và dịch. Có viết bài cho Vietcatholic, biên tập cho báo Du thuyền.
ĐTDĐ: 0979-787-057
Email: hoangelvn@yahoo.com
SỰ QUYẾT LIỆT CỦA ĐỨC TIN
 Từ nhỏ tôi đã được dạy: Đức tin là ơn nhưng không của Thiên Chúa ban cho loài người. Đôi khi được hỏi: tôi có đức tin hay không, tôi hỏi lại: nào có đâu mà bảo mất? Chỉ là giáo dân bình thường, nên những câu hỏi mang tính “tầm cỡ” như thế chưa một lần tôi cho là quan trọng. Đối với tôi câu hỏi quan trọng nhất là câu mẹ tôi vẫn hỏi tôi: “sáng nay con có đọc kinh sáng không?”
 Sinh ra và lớn lên trong một giáo xứ gần như toàn tòng Công giáo, thừa hưởng nếp đạo của những người Bắc di cư, và sự qui củ của lối giáo dục đạo xưa, tôi được mẹ tôi – chứ không phải ai khác – dạy về việc “Làm bởi bay, ban bởi Ta”. Không riêng gì mẹ tôi, mà tất cả bà mẹ Công giáo thuộc thế hệ ấy, tuy không rành mặt chữ, nhưng niềm tin thuần thành mà các cụ truyền lại cho tôi qua lời kinh, qua máu huyết, qua việc sửa dạy,… từ hỏ, mỗi sáng mỗi tối, tôi đều nhớ đến Chúa. Phải chăng đó là đức tin? Hay chỉ như là mã gien di truyền?
 Lớn lên tôi đi làm, khi các công ty nước ngoài ào ạt vào Việt Nam, các giá trị cũ bị thổi bay theo cơn lốc kinh tế thị trường. Giáo xứ cũng không thoát khỏi cơn lốc kinh khủng này. Những giá trị vật chất ngấm ngầm len vào đầu óc. Đi làm, sự quyết liệt cho niềm tin Công giáo mới lên tiếng đòi hỏi tôi: sự trung thực của đức tin Công giáo. Những con số trên hóa đơn, những đồng tiền hoa hồng, những lời mời gọi từ nhà cung cấp, để đáp ứng cho những nhu cầu mua sắm, đi du lịch..., Lương tâm của nền giáo dục theo đức tin Công giáo trỗi dậy cật vấn tôi. Tiền của tôi? Hay tiền của công ty? Hay tiền của nhà cung cấp?
 Nhưng kinh khủng nhất là cảm giác “đạo nào cũng tốt”, xuất hiện bởi sự va chạm đa văn hóa và giáo dục, khiến tôi im lặng hoặc đôi khi đồng thuận vì cả nể đồng nghiệp và bạn bè mới. Công ty cúng bái vào những dịp lễ lớn. “Chỉ thắp nhang thôi mà, có thờ lạy ai đâu. Chúa không chấp”, lý luận lờn vờn trong đầu óc tôi. Những lần bạn bè rủ đi coi tướng số, coi phong thủy... đều núp dưới cái bóng khoa học.
Thời nay nhân tướng học hay phong thủy cũng là khoa học. Càng học cao, hàm vị cao, người ta càng tin vào những thuật ngữ này. Nhưng ranh giới giữa phong thủy hay nhân tướng học và sự mê tín mỏng còn hơn tơ trời. Niềm tin của nếp đạo cũ lại lên tiếng: Đâu rồi việc mỗi ngày dâng mình cho Chúa?
 Soi mình nhìn lại một chặng đường đã qua, đức tin vẫn thoi thóp thở. Dẫu có những tháng năm tôi hoàn toàn đắm chìm trong tội lỗi, đức tin vẫn lên tiếng trong giấc mơ về thuở còn theo mẹ lên đền thánh dâng lễ ban mai. Tôi đã không trung thành trong những điều nhỏ nhặt nhất mà đức tin đòi hỏi tôi từ ngày kiếm được đồng tiền đầu tiên. Hàng vạn lý do được đưa ra để chối từ thực hiện yêu cầu của đức tin. Nhưng đức tin vẫn giục tôi quay về hay ít là thương tiếc cho nét đẹp an bình của nếp đạo cũ.
 Cái giá phải trả cho việc từ chối sống quyết liệt cho đức tin là sự rã rời niềm tin yêu cuộc sống, là sự chán chường ở độ tuổi bước vào trung niên, và sự rỗng tuếch tâm hồn. Nếu tôi đã trung thành trước những yêu cầu quyết liệt rất nhỏ của niềm tin thì đâu phải mất an bình như thế? Vẫn đi lễ, vẫn hành hương nhưng vẫn không từ bỏ thói quen bói toán hay phong thủy. Vẫn chìa tay làm bác ái nhưng vẫn khéo léo chia đều con số trên hóa đơn. Vẫn tuyên xưng là người Công giáo nhưng vẫn thắp nhang cúng bái trời đất. Sự bình dân hóa đức tin Công giáo đã làm cho tôi trở thành hạng tín hữu tầm tầm: không sốt sắng nhưng không mấy tội lỗi, vẫn phạm tội và vẫn quay về với Chúa vào dịp đại lễ. Tôi bắt gặp sự “bình dân hóa” đức tin Công giáo này nơi hầu hết người Công giáo tại những nơi tôi đi qua.
 Làm thế nào sống quyết liệt cho đức tin Công giáo? Tôi trăn trở và trăn trở. Nhưng tôi tin chắc một điều Thiên Chúa hay ít nhất Đấng-mà-tôi-tin đã không bỏ tôi trong những tháng năm đi hoang vừa qua. Tạ ơn Ngài. Đã đến lúc sống quyết liệt cho đức tin ngay từ những đòi hỏi nhỏ nhất nhưng không kém phần quyết liệt nhất, vì những đòi hỏi này chạm đến bản thân như một thể thống nhất.
TRẦM TƯ NGUYỄN HUY HOÀNG

 

LỜI KHẤN THẦM

  •   11/08/2021 10:36:00 PM
  •   Đã xem: 500
  •   Phản hồi: 0

NỖI LÒNG ​​​​​​​

  •   11/08/2021 10:35:00 PM
  •   Đã xem: 470
  •   Phản hồi: 0

KINH ĐÊM ​​​​​​​

  •   11/08/2021 10:34:00 PM
  •   Đã xem: 415
  •   Phản hồi: 0

TẠ TỪ

  •   11/08/2021 10:32:00 PM
  •   Đã xem: 430
  •   Phản hồi: 0

TÌNH KHÚC THÁNH

  •   11/08/2021 10:30:00 PM
  •   Đã xem: 427
  •   Phản hồi: 0
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây