ANH HÙNG ​​​​​​​

Thứ ba - 17/08/2021 21:23
ANH HÙNG

Bản anh hùng ca
Tôi hát về một con người run sợ
Không phải những anh hùng lao thân vào biển lửa
Cái chết thoảng qua nhẹ tựa lông hồng
Tôi hát bài ca ngợi ca vị anh hùng
Đang sợ hãi khi nhìn vào cái chết
Vẫn còn đó ánh trăng khuya vườn Giệt
Nơi Người quỳ cầu nguyện với Chúa Cha
Nỗi sợ hãi cồn cào từng thớ thịt, mảnh da
Mồ hôi rơi đã mang màu máu đỏ
Ngài đã thấy từng chiếc đinh nhát búa
Thấy tiếng kêu la của những kẻ bội tình
Thấy đớn đau, nhục nhã của thập hình
Nỗi sợ hãi làm tâm hồn xao xuyến
Ngài bật khóc trong xác thân của con người trọn vẹn
Lời nguyện cầu “Xin cất chén ấy cho con
Nhưng cũng xin ý Cha được vuông tròn
Đừng vì con mà xin theo Thánh ý”
Hai ngàn năm, hai mươi thế kỷ
Bản hùng ca còn hát đến muôn đời
Bản hùng ca hát về một con người
Dù sợ hãi vẫn tiến vào cõi chết
Dù chẳng muốn vẫn nói lời giã biệt
Vì tình yêu với muôn triệu con người
Lê bước chân lặng lẽ tới đỉnh đồi
Người anh hùng cô đơn chết trên cây thập giá
Trong đớn đau và trong nhục nhã
Đem tình yêu nối lại đất với trời

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây