QUÊ HƯƠNG ​​​​​​​

Thứ ba - 17/08/2021 21:17
QUÊ HƯƠNG

Chúa đến bên con
Trong màu áo nâu của tâm hồn đất Việt
Trong câu hát ru bên nôi tha thiết
Thuở ấu thơ mẹ vẫn hát ru con
Đã yêu rồi chung thuỷ đến sắt son
Như muối mặn ngàn năm còn mặn
Đi tìm nhau bể Nam, bể Bắc
Như ngày nào trúc vẫn tìm mai
Đã yêu thương đâu quản đường dài
Đi tìm nhau suốt tháng ngày rong ruổi
Ba bốn núi cũng trèo, năm sáu sông cũng lội
Không kể sang hèn như công chúa Tiên Dung
Bỏ cung son gác tía lầu hồng
Để đến bên người trai nghèo không manh áo
Một Thiên Chúa uy quyền tác tạo
Dưới chân Ngài là vũ trụ núi non
Mặc lấy phận người Ngài đến bên con
Trong cái lạnh của đêm đông thuở ấy.
Câu chuyện cổ ngày xưa kể lại
Trong kẻ ăn mày là ông bụt hoá thân
Xuống thế gian để thử tấm lòng trần
Cho con tìm Ngài
trong những phận người mong manh yếu đuối
Để được nghe những lời Ngài nói
Để con hay Ngài tồn tại bên con
Khi bình minh hay lúc hoàng hôn
Trong lo âu, trong tháng ngày lao nhọc
Như cô Tấm, anh Khoai con bật khóc
Và ông tiên, ông bụt lại hiện lên
Như chính Ngài vẫn có ở bên
Không phút rời xa với tấm lòng nhân hậu
Trái tim con đôi mắt Ngài nhìn thấu
Trên mỗi con đường con đặt bước chân qua
Và Ngài yêu con bằng chính tình yêu
của mảnh đất cỗi cằn nơi con đã sinh ra.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây