TÂM SỰ

Thứ tư - 22/09/2021 21:41
TÂM SỰ

Bao cái chết đã đi vào dĩ vãng
Bao kiếp người đã về lại bụi tro
Bao vĩ nhân, còn lại một nấm mồ
Bao triết thuyết, cũng chỉ là lý thuyết
Thước đo thời gian - thật khắc nghiệt
Bao đền đài thành quách, cũng dần xa…
 
Năm tiếp năm, ngày tháng cứ đi qua
Giòng thời gian lặng lờ, nước cuốn
Lẽ suy vong, con người đâu có muốn
Trăm năm đời nào có là bao?
 
Hãy nhìn lên vừng sáng trên cao
Lực hấp dẫn, của muôn loài tinh tú
Nơi khởi thủy, của càn khôn vũ trụ
Cõi vĩnh hằng, của thụ tạo nhân sinh
Để nghĩ suy về lại chính mình
Và định hướng cho những ngày còn sống
 
Đừng ru ngủ mình trong ảo vọng
Chút phù hoa tạm bợ trần ai
Bao vinh thăng, luồn cúi, van nài
Mớ danh hão
Không trường sinh bất tử
Thân lữ khách gửi mình nơi viễn xứ
Sống không quê, mai chết biết về đâu?
 
Phép càn khôn, ý tứ, nhiệm mầu
Loài thụ tạo làm sao hiểu thấu?
Gió thổi đấy mà bạn đâu có thấy
Chỉ có cây xào xạc lá rung…
Mang phút giây, đo đếm, với vô cùng…
Mang hữu hạn, trùm lên, vô hạn...
Thì suy tưởng của tôi và bạn
Cũng dã tràng xe cát biển thôi
 
Sáng hôm nay khi mới rạng, mặt trời
Lòng bừng tỉnh sau đêm dài, mê ngủ
Tôi nhận ra
Quyền năng trong vũ trụ
Chỉ mình Ngài
Một Thiên Chúa Ba Ngôi.
 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây