VŨ HUY THÔNG
Tên thật: Giuse Vũ Huy Thông - Sinh ngày 27-2-1967 tại Hà Nội - thụ phong linh mục ngày 22-12-2003 - Thuộc dòng Tên Việt Nam - Đang học tại Học viện mục vụ Đông Á - East Asian Pastoral Institute, Manila Philippine.
Webside đã cộng tác: Bạn Trẻ Tin Vui; Giáo Phận Nha Trang.
Email: josvulmsj@gmail.com
VÀ NGÀI ĐÃ DẠY TÔI YÊU
Có một chiều em gặp… câu kể này có thể dùng để mở đầu cho câu chuyện giữa hai trái tim, hai tâm hồn: Đức Giêsu và tôi, rất cá vị.
Tôi đã gặp Ngài vào một buổi chiều ở trong vườn Đại chủng viện Hà Nội, và Ngài đã hỏi tôi: “Con có muốn đi tu không?” Tôi đã trả lời trong một thoáng do dự: “Thưa, con
có…”. Ngài hỏi tôi qua miệng một nữ tu già… và chú-bé-tôi cũng chưa hình dung được đi tu là thế nào. Về nhà hỏi mẹ, mẹ nói: “Ồ, đi tu khó lắm!” Quả thế, Ngài đã ngỏ lời với tôi và cho tôi thấy bao nhiêu khó khăn trong cuộc sống. Nhưng trong những gian nan ấy
tôi đã thấy bàn tay Ngài dịu dàng dẫn tôi từng bước nhẹ nhàng. Khi thì như bà mẹ hiền bao bọc trong tình thương êm ái, khi thì như cô giáo kiên nhẫn dạy từng nét bút, dáng ngồi, có khi là những trải nghiệm thất bại đau thương. Nhưng Ngài không để tôi vấp ngã. Chắc Ngài biết tôi chưa đủ cứng cáp. Trải nghiệm Chúa như là người mẹ và người thầy với tôi kéo dài cho đến những năm cuối Triết học ở Đại Chủng viện. Tôi như đứa bé trong vòng tay Mẹ và Thầy.
Đi theo Chúa trong kinh nghiệm của một chủng sinh qua những trải nghiệm mà Chúa cho thấy, lời bày tỏ trong tôi là một nỗi khắc khoải kiếm tìm, một khát khao đồng hành với Chúa trong những vất vả gian nan, những nhọc nhằn của kiếp người. Tôi cảm thấy được Chúa mời gọi đi theo Ngài trong hành trình của con người khát khao hạnh phúc, tìm kiếm một lẽ sống tông đồ dấn thân phục vụ. Những vất vả của cuộc sống xã hội thời bao cấp và những khó khăn của thời trước “đổi mới” đã trui rèn cho tôi một đôi mắt biết nhận định, một con tim biết rung cảm và khát khao dâng hiến.
Tình Thầy-trò mà tôi cảm nhận với Đức Kitô mỗi ngày một lớn lên khi Ngài mở cho tôi thấy những nỗi khổ cực của kiếp người, cho tôi đồng cảm với những khát khao của con người kiếm tìm Chân Thiện Mỹ, đồng thời là những quẩn quanh vô vọng trong miếng cơm manh áo. Cảm được nỗi khổ của nhân gian thì một trật cũng khám phá ra tình yêu lớn lao của Thiên Chúa đối với con người. Dù là tội lỗi bất toàn, nhưng con người là đối tượng tình yêu của Thiên Chúa. Thiên Chúa yêu con người mê say. Tình yêu của Ngài thật kỳ diệu! Thiên Chúa nơi con người Đức Giê su Ki tô đã say mê con người đến nỗi Ngài đã làm người để chia sẻ kiếp sống lầm than của loài người. Và Ngài đã dạy tôi yêu…
Yêu Chúa không phải bằng khái niệm, nhưng bằng những cảm nghiệm thật trong những rung cảm tình yêu của tâm hồn, là một chuyển biến đức tin trong tôi. Một cảm nghiệm rất dung dị. Tôi đã thưa với Ngài cũng bằng những tâm tình đơn sơ mà tôi bắt được nơi một tâm hồn thơ bé của Têrêsa Hài Đồng Giêsu, hay một lời yêu ngây thơ của Diễm Ca. Tôi học đòi lời yêu từ những cảm nghiệm tình yêu của các bậc tiền bối để cũng thưa lên Ngài tình yêu của tôi.
Yêu và được yêu. Học với Ngài và theo sau Ngài như người môn đệ. Đó là niềm hạnh phúc tôi cảm nghiệm thấy khi theo sau Đức Kitô. Gặp được Ngài, cảm thấy Ngài, học nơi Ngài và được chia sẻ với Ngài cuộc sống dâng hiến cho tha nhân là cơ duyên mà Đức Giêsu dành cho tôi mà tôi đã chia sẻ trong những bài thơ của mình. Vì thế, đối với tôi, Đức Ki tô là Thầy, là Bạn, là Người yêu.
MÙA CHAY 2012
VŨ HUY THÔNG