LƯU MINH GIAN
Tên thật: Giuse Maria Cao Gia An - Bút danh: Lưu Minh Gian
Sinh ngày 27-12-1981 - Tại Hàm Thuận Nam, Bình Thuận -
Tu Sĩ Dòng Tên.
Học hành: Đại Học Giáo Hoàng Gregorian.- Công việc:
Radio Vatican, phụ trách các chuyên mục giới trẻ: Phút Cầu
Nguyện, Hãy Học Cùng Giêsu…
Email: giaansj@yahoo.com
NHỮNG RUNG ĐỘNG LÀM NÊN THƠ TÔI
Tôi may mắn được sinh ra và lớn lên trong một gia đình
công giáo truyền thống, nơi đức tin và văn hóa thơ ca âm
nhạc hòa quyện vào nhau. Đức tin như một di sản quý giá
nuôi lớn tôi từ những tháng ngày tuổi thơ, qua những giờ
kinh tối gia đình, qua những khúc đồng dao quen thuộc mà
bọn trẻ chúng tôi thường hát trong trò chơi dung dăng dung
dẻ vào những đêm trăng: “Thiên đàng hoả ngục hai quê/ ai
khéo thì về ai vụng thì sa…”, qua những truyện thơ đạo đức
từ lời ru của bà nội như “Diễn Ca Alêxù”, “Em yêu Thánh
Cả Giuse”… Ngang qua bầu khí đạo đức ấy, Thiên Chúa âm
thầm hướng dẫn và cho định hình trong tâm hồn tôi một thế
giới của “văn hóa đức tin”.
Nền văn hóa ấy âm thầm nuôi tôi khôn lớn, cho đến một
ngày tôi hạnh phúc nhận ra hồn thơ bắt đầu chớm nở giữa
lòng mình. Tôi không dám cho rằng mình là một nghệ sĩ,
nhưng cảm nghiệm chắc chắn rằng bàn tay nghệ sĩ tài hoa
của Thiên Chúa đang làm việc trong tôi. Không chỉ dùng
những tác nhân bên ngoài, Thiên Chúa còn âm thầm hướng
dẫn tôi từ bên trong. Ngài liên tục thổi vào lòng tôi những
rung động trước bao điều kỳ diệu của đức tin cũng như trước
những cái hay cái đẹp của cuộc sống. Đó là những rung
động vô hình, nhưng rất thật, rất sống động và bền bỉ.
Cùng với hành trình sống ơn gọi dâng hiến, việc đọc ra
và diễn đạt những rung động trong tâm hồn mình qua những
giờ nguyện ngắm đã cho tôi một nhịp sống nội tâm quý giá.
Nhịp sống ấy dìu tôi lớn lên từng bước trên hành trình thiêng
liêng. Ngang qua thế giới nội tâm mình, tôi nhận ra rất rõ
dấu ấn sự hiện diện và lao tác của Thiên Chúa. Ngang qua
những rung động âm thầm, Thiên Chúa tiếp tục công trình
sáng tạo của Ngài trên cuộc đời tôi. Khi bắt đầu viết như
một cách cộng tác và đáp trả những mời gọi âm thầm của
Thiên Chúa, tôi cũng bắt đầu viết hoa hai chữ “Hồn Thơ”:
“Ngài đem Hồn Thơ thánh hóa hồn đời/ như thuở tác thành
thổi vào con hồn sống” (trích Hồn Thơ).
Nếu hành trình sống đức tin đặt tôi mỗi ngày trước tôn
nhan Thiên Chúa, lời thơ chính là lời kinh nguyện, lời thân
thưa mà linh hồn tôi dâng lên Thiên Chúa. “Lạy Chúa, xin
cho lời con nguyện như hương trầm bay tỏa trước Thánh
Nhan” (Tv 141, 2).
Roma 13-02-2012
CAO GIA AN, S.J.