Tên thật: Phêrô Ngô Xuân Tịnh - Sinh và lãnh bí tích Thánh tẩy năm 1942, tại Thanh Hương, Nghi
Lộc, Nghệ An - Cựu chủng sinh Chân Phước Tự - Cựu chủng sinh Kontum.
817 N Broadway st
Erath, LA, 70533, USA
Tel: 337-937-9799
ngoxuantinh@yahoo.com
Nhiều tập thơ: Quê Hương Tôi, Lời Dâng, Hoa Cỏ Đưa Hương, Những Nẻo Đường Quê Hương,
Sắc Màu Tình Yêu, Cung Bậc Tình Yêu, Suối Nguồn, Ánh Sao Băng, Sương Sa Thánh Sủng. Dòng Sông
Ân Tình, Lung Linh Huyền Thoại, Ngậm Ngải Tìm Thơ, Tình Yêu Hoa Nở, Lời Chúa Là Thần Khí.
CON ĐƯỜNG GẶP GỠ ĐỨC KITÔ
Suốt cuộc đời mỗi người là những gặp gỡ khám phá. Nếu chúng ta biết dùng con mắt
ngạc nhiên, chúng ta sẽ khám phá những điều thật lý thú trước những sự vật, phong cảnh hay sự
việc tầm thường mà hằng ngày chúng ta không để ý. Cho nên để ngộ ra những điều mới mẻ,
chúng ta cần thay đổi cách nhìn và biết ngạc nhiên như một trẻ thơ.
Đời sống thiêng liêng, theo tôi, cũng không tránh khỏi quy luật ấy. Nói đến việc gặp
Chúa khi tuổi đời đã về chiều xem ra như là nói dối và phủ nhận bao hồng ân Chúa ban cho tôi
từ xưa tới nay. Nhưng thực tình là như vậy. Xưa kia việc tôi sống đạo hoàn toàn khác với khi tôi
được gặp Chúa trong một khóa huấn luyện Thánh Kinh: Khóa Thánh Kinh Cầu Nguyện do cha
Đinh khắc Tiệu tổ chức.
Số là tôi có người con gái thân yêu sinh năm 1973 bị cơn bệnh ngặt nghèo đã 8 năm. Các
bác sĩ Mỹ chữa không khỏi. Tôi về Việt Nam chữa hai lần đủ Đông Tây y và châm cứu. Sau đó
tôi đưa con lên Houston để chữa thầy thuốc bắc Dương Lai Cảnh.
Thời gian nầy tôi và con gái tôi ở nhà người con gái thứ hai của tôi lấy chồng ở Houston.
Cũng thời gian nầy cha Đinh Khắc Tiệu mở khóa Thánh Kinh Cầu Nguyện tại giáo xứ La Vang
ở Houston. Người anh của con rể tôi rủ tôi tham dự. Đến tham dự, tôi nghe nói cha có thể cầu
nguyện chữa bệnh. Vì thế tôi có ý nhờ cha chữa cho con gái tôi luôn thể. Tôi là người hay thắc
mắc khi học hỏi. Nhưng cha Tiệu cứ nhắc nhở tôi là đừng quá dùng trí óc vì như thế không gặp
được Chúa. Có khi tôi hỏi, ngài bảo: “Anh hỏi Chúa Thánh Thần ấy”. Lúc đầu tôi nghĩ thầm ông
cha nầy nói kỳ quá, Chúa cho khối óc là để suy nghĩ chứ. Hơn nữa học là phải thắc mắc phải hỏi
mới đi sâu vấn đề chứ. Thế nhưng rồi cha đã giúp tôi bỏ được cái thói tò mò thắc mắc để thỏa
mãn tri thức. Dần dà tôi biết lắng nghe và mở lòng ra khao khát Chúa Thánh Thần để Ngài
hướng dẫn hiểu lời Chúa. Qua những cảm nghiệm của anh chị em chia sẻ, tôi được nâng đỡ và
say mê. Các giờ học thu hút. Đúng là khi tiếp xúc lời Chúa thì thời gian dài cỡ ba tiếng cũng thấy
ngắn. Trước kia đi lễ cỡ gần một tiếng đã thấy dài. Cứ mỗi tối thứ sáu chúng tôi nghe cha giảng
ba tiếng. Rồi hằng ngày phải tự minh thực tập cầu nguyện bằng lời Chúa. Đọc, nghe, nhìn và viết
ra lời Chúa. Các giác quan đều chạm đến lời Chúa. Nghe lời Chúa rồi dựa vào lời Chúa để tâm
sự cầu nguyện với Chúa. Chúa và chúng ta đối thoại với nhau. Bằng con tim, chúng ta cảm
nghiệm được sự hiện diện đích thực của Chúa Giêsu phục sinh đang ở với ta. Và cũng bằng con
tim, chúng ta gặp Mẹ Maria, người Mẹ tuyệt vời của chúng ta, gương mẫu tuyệt vời giúp chúng
ta sống theo thánh ý của Thiên Chúa. Trong triều sống thiêng liêng nầy chúng ta yêu mến Giáo
hội hơn. Thánh Thể, Lời Chúa cùng các bí tích giúp cuộc đời chúng ta hạnh phúc bình an hơn.
Cha giảng huấn thường nói: Hãy tự xét mình, nếu có những thay đổi mới là dấu chỉ Lời
Chúa hoán cải mình. Cám ơn Chúa, tôi cũng thấy những dấu ấn Chúa để lại nơi tôi bằng những
thay đổi con người cũ của tôi. Bản tính tôi nóng nảy, nhưng nay đã bớt rất nhiều. Ngay cả xin lỗi
vợ con tôi cũng thường làm. Tôi thương yêu vợ con và các cháu hơn. Đời sống đạo đức tiến triển
hơn. Tôi đi tham dự thánh lễ hằng ngày và sốt sắng hơn, trước kia chỉ tham dự thánh lễ ngày
Chúa nhật thôi. Tôi đọc Tin mừng và lần chuỗi lòng thương xót mỗi ngày; nhất là cố gắng sống
tinh thần phó thác. Cả việc đứa con tôi chữa chưa khỏi bệnh, tôi không âu lo lắm nữa. Tôi cảm tạ
Chúa vì qua bệnh tật của con tôi, Chúa cho tôi thực sự là người cha hơn, nghĩa là lo lắng và yêu
con hơn. Khi nhìn vào bản thân mình thì tôi bối rối, nhưng khi nhìn vào Chúa Kitô phục sinh
quyền năng và yêu thương thì tôi thấy bình an. Tuy nhiên cũng nhiều lúc tôi cảm thấy bất an và
khô khan. Những lúc ấy tôi lấy đức tin để nói với mình và với Chúa rằng: Thiên Chúa luôn tín
trung và yêu thương quan phòng. Cám ơn Chúa ngàn trùng yêu thương. Chúa ban hồng ân cứu
độ. Mà hồng ân cứu độ bao gồm cả thập giá. Xin Thần Khí Chúa dẫn dắt con đi theo Chúa trong
tín thác.