NGUYỄN TÂM HIỀN

NGUYỄN TÂM HIỀN

NGUYỄN TÂM HIỀN

Tên thật: Maria Phanxica Assisie Nguyễn Thị Hiền - Bút Danh: Thiên Tâm - Sinh ngày: 30-7-1953 tại xã Văn Thư, huyện Thạch Hà, tỉnh Hà Tĩnh.
Thuộc Hội Dòng Xitô Thánh Gia Việt Nam, Nữ Đan Viện Thánh Mẫu Vĩnh Phước - Khấn Dòng: 08-12-1978.
ĐTDĐ: 01677-200-411.
Email: frantamhien76@yahoo.com.vn

TÌNH CHÚA YÊU TÔI

Có người bạn ngoài Kitô giáo đã hỏi tôi, làm sao tôi có thể tin được những điều trong đạo Công giáo dạy mà không thắc mắc gì, hay tại vì tôi đã sống từ bé trong một gia đình Công giáo, nên không thấy vấn đề. Cũng có những người bạn cùng đạo, rất ngạc nhiên khi biết tôi đi tu trong một Đan viện. Họ cho rằng tôi có một đức tin thật mạnh vào Thiên Chúa, và đức tin của tôi là một sự nâng đỡ đức tin cho họ.
Thật ra, không hẳn như vậy. Mang trong mình một khát vọng khôn nguôi, tôi thao thức đi tìm cho mình một hạnh phúc giữa cuộc đời, nhưng tìm mãi, tìm hoài chẳng thấy. Tôi tham gia vào nhiều sinh hoạt của các hội đoàn, dấn thân vào những cuộc chơi của tuổi trẻ, nhưng càng tìm vui, tôi lại càng cảm thấy tâm hồn trống rỗng, lạc lõng. Đã có một thời tuổi trẻ, tôi sống gần như người không có niềm tin, giữa những người bạn không cùng niềm tin.
Chính trong thời gian đó, Thiên Chúa đã đến với tôi. Người đến với tôi trong sâu thẳm của tâm hồn, như một lời gọi thật thầm kín từ bên trong. Người đến với tôi bằng một sự giằng co, ray rứt, khắc khoải khôn nguôi. Tâm hồn tôi dường như chẳng bao giờ được yên, cứ nóng bừng như có lửa đốt cháy, cứ mãi đau đáu, cứ mãi khát khao hướng về một cái gì thật xa xăm thăm thẳm, mà chung quanh không thể lấp đầy.
Cho đến một ngày, khi ngọn lửa nóng trong lòng đã ngút cao, khi lời gọi trở thành một sự thúc bách không thể cưỡng lại được, tôi đã cất bước ra đi vào Đan viện. Từ đó, tâm hồn tôi như được bơi trong một đại dương bình an sâu lắng. Tôi cảm nghiệm được điều Thánh Augustino đã nói: “Lạy Chúa, Chúa sáng tạo nên con cho Chúa, tâm hồn con sẽ khắc khoải mãi cho đến khi được nghỉ an trong Chúa”.
Không phải tôi đã yêu mến Thiên Chúa, nhưng chính Người đã yêu thương tôi. Người ban cho tôi ân huệ được làm người, và được làm con Thiên Chúa. Chính Người đã đi bước trước đến với tôi, trong khi tôi còn mải rong chơi giữa cuộc trần. Người đã gọi tôi đi theo Người, và làm cho đời tôi có ý nghĩa, dù Người biết rõ phận tôi cát bụi, vô vàn bất xứng và mong manh, chẳng làm được gì nếu không có ơn Người trợ giúp.
Thế nên giờ đây, tôi muốn nói được như Thánh Phaolô: “Hiện nay, tôi sống trong xác phàm, là sống trong niềm tin vào Con Thiên Chúa, Đấng đã yêu mến tôi và hiến mạng vì tôi” (Gl 2,20b). Thế nhưng không phải cho tôi mà thôi. Tôi xác tín rằng, Thiên Chúa yêu mến bạn và yêu mến mọi người, yêu mến từng người. Thiên Chúa muốn cho tất cả chúng ta được sống dồi dào trong hạnh phúc và tình yêu, bây giờ và mãi mãi, qua cái chết tự hiến trên thập giá và sự sống lại vinh quang của Đức Giêsu Kitô, Con của Người.
Trước tình yêu vời vợi của Thiên Chúa, tôi chỉ biết hiến dâng cuộc đời, như một lời đáp lại tiếng gọi yêu thương của Người, và ước mong sao cho cuộc đời tôi, sẽ trở thành một bài ca không ngừng dâng lên Thiên Chúa lời cảm tạ tri ân:
“Hồng ân Thiên Chúa bao la,
 Muôn đời con sẽ ngợi ca ơn Người”.
THIÊN TÂM

 

HẠT BỤI

  •   22/07/2021 04:24:00 AM
  •   Đã xem: 677
  •   Phản hồi: 0

SAO CHÚA GỌI CON?

  •   22/07/2021 04:22:00 AM
  •   Đã xem: 476
  •   Phản hồi: 0
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây