SAO VƯỜN DẦU
Tên thật: Giuse Ngô Mạnh Điệp, sinh ngày 15-7-1948, tại Liễu Đề, Trực Ninh, Nam Định, tu học
tại Tiểu-chủng-viện Sao Biển Nha Trang và Đại-chủng-viện Xuân Bích, Huế. Thụ phong linh mục: 7-9-
1975. Phó xứ Quảng Thuận (1975-1989), cha sở Song Mỹ (từ 1989). Đã cộng tác với các báo: Đức Mẹ
Hằng Cứu Giúp, Công Giáo và Dân Tộc.
CUỘC TRÙNG PHÙNG VỚI TÊRÊXA HÀI ĐỒNG GIÊSU
Đi mãi, cuối đời tôi lại được hội ngộ với chị thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu. Ngày xưa còn
bé, mái trường Sao Biển ở gần Dòng Kín Nha Trang. Năm nào cũng thế, đến mùng một tháng
mười, ngày lễ Chị, tôi lại nhận được những cánh hồng Têrêxa mênh mang ân tình …
Tại sao lại những cánh hồng? Là bởi người nữ tu “yêu” ấy khi kể lại đời mình đã reo lên:
“Ôi Giêsu, Tình Yêu của con, ơn gọi của con, cuối cùng con đã tìm thấy: ơn gọi của con chính là
Tình Yêu. Vâng, con đã tìm thấy chỗ đứng của con trong Hội Thánh, và chỗ đứng này chính
Chúa đã ban cho con. Trong lòng Hội Thánh, Hiền Mẫu của con, con sẽ là Tình Yêu. Như thế
con sẽ là tất cả … và như thế, ước mơ của con sẽ được thực hiện …”
Người nữ tu “yêu” ấy đã khám phá ra ơn gọi của mình từ tư tưởng của Phaolô trong đoạn
thư 1 Côrintô 13,1–7: “Trong các ân huệ của Thiên Chúa, anh em cứ tha thiết tìm những ơn cao
trọng nhất. Nhưng đây, tôi xin chỉ cho anh em Con Đường trổi vượt hơn cả: Giả như tôi có nói
được các thứ tiếng của loài người và của các thiên thần đi nữa … mà không có đức mến … thì
tôi cũng chẳng khác gì thanh la phèng phèng, chũm choẹ xoang xoảng! Giả như tôi được ơn nói
tiên tri và được biết hết mọi điều bí nhiệm, mọi lẽ cao siêu, hay có được tất cả đức tin đến
chuyển núi dời non, mà không có đức mến … thì tôi cũng chẳng là gì! Giả như tôi đem hết gia
tài, cơ nghiệp mà bố thí hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt … mà, không có đức mến, thì
cũng chẳng ích gì cho tôi!
Đức mến thì nhẫn nhục – hiền hậu – không ghen tương – không vênh vang – không tự
đắc – không làm điều bất chính – không tìm tư lợi – không nóng giận – không nuôi hận thù –
không mừng khi thấy sự gian ác … nhưng vui khi thấy sự chân thật. Đức mến là tha thứ tất cả –
tin tưởng tất cả – hy vọng tất cả – chịu đựng tất cả …”
Những cánh hồng của Đức Mến, của Tình Yêu mênh mang hương sắc và giăng mắc khắp
trời … bởi vì: “Em hiểu rằng Tình Yêu bao trùm mọi Ơn Gọi … và Tình Yêu là tất cả: nó bao
trùm mọi nơi, mọi thời … Tắt một lời:: Tình Yêu tồn tại mãi …” (Thủ bản Tự thuật).
Người Nữ Tu “yêu” ấy chỉ có mặt trong cuộc trần này vỏn vẹn 24 năm trời nhưng quả
thực Tình Yêu tồn tại mãi. Nó tồn tại từ cái ý tưởng Dòng Kín cận kề bên Chủng Viện để cầu
nguyện cho linh mục và ứng sinh linh mục trong cánh đồng truyền giáo của Giáo hội.
Rồi tôi thành linh mục. Thánh Lễ đầu tay tôi dâng cũng tại Dòng Kín. Chị Em trong
Dòng đã gần như ngầm hiểu rằng: những con người này là của Têrêxa … Hình như lễ phong
chức lần ấy – mùng 7 tháng 9 năm 1975 – là thánh lễ truyền chức đầu tiên và cũng là cuối cùng
trong ngôi nhà nguyện của Tiểu Chủng Viện Sao Biển … Sau đó cơ sở ấy không còn nhưng Tình
Yêu vẫn tồn tại: Dòng Kín thì vẫn còn đó cho đến hôm nay… Kẻ “ẩn mình” ở lại để truyền năng
lực cho người “ra đi” …
Sau mười bốn năm rưỡi trên cánh đồng Quảng Thuận, ngày 15 tháng 8 năm 1989 tôi lên
đường nhận nhiệm sở mới, và gặp lại Têrêxa, vì Chị là vị thánh Bổn Mạng của giáo xứ mới,
Song Mỹ. Chị phụ trách cộng đoàn nữ tu ở đó ước nguyện có được năm chỉ vàng sắm cái máy
vắt sổ để chị em làm đỡ phải đi làm rẫy vất vả! Năm chỉ vàng ư? Làm sao có được đây! Tôi nhớ
ra và gợi ý với chị phụ trách: Thánh bổn mạng Têrêxa rất đáng yêu! Chị hãy cùng tôi nói chuyện
với Têrêxa! Hẹn Chị trong vòng ba ngày sẽ trao cho Chị năm chỉ! Một lời hứa liều! Thế mà chỉ
qua hôm sau thôi, cha Trăng Thập Tự từ Đà Lạt về trao tận tay một bì thư với ba lượng vàng làm
thành nhẫn và vài chữ của Đức Cha Bartôlômêô Nguyễn Sơn Lâm. Vị giám mục đi nước ngoài
về và một cha giáo cũ của tôi ở Pháp gửi cho tôi một số tiền người ta xin lễ, được đổi ra vàng!
Thế là Têrêxa đã đãi ngộ “cố nhân” ngay ở những ngày đầu gặp lại! Cộng Đoàn Emmanuel có
được cái máy vắt sổ mong ước và nhà thờ Song Mỹ có được cây đàn mới cho những cử hành
Phụng Vụ! Ôi một sự đãi ngộ bằng “phép lạ!” … Phép lạ này nối tiếp phép lạ khác cho đến khi
nhà thờ Song Mỹ được đại tu… và trở thành ngôi thánh đường đầu tiên của tỉnh Ninh Thuận có
lễ khánh thành hoành tráng… Ngôi thánh đường với thánh hiệu Têrêxa Hài Đồng Giêsu …
Rồi qua những năm tháng mịt mùng lo toan, hình như tôi không còn nhớ Têrêxa bao
nhiêu … Năm 2000 khi lang thang nơi đất khách, tại một quảng trường ở Manila, Phi Luật Tân,
tôi bất ngờ được dự buổi lễ cung nghinh và tôn vinh vị thánh nữ trẻ tuổi vừa được phong hàm
Tiến sĩ Hội thánh… Hàm tiến sĩ cho công trình Con Đường Thơ Ấu trứ danh của Chị mà biết bao
người đã sống, đã cảm nghiệm và nhận ra rằng nó mang lại nhiều lợi ích cả tinh thần lẫn thể
xác… Tinh thần thì còn gì bằng việc luôn thấy mình sống ấu thơ trong vòng tay che chở của
Cha, của Mẹ: một sự ấu thơ trưởng thành của tín thác… Thể xác là sự nhởn nhơ trong cuộc đời
dù ở bất cứ hoàn cảnh nào, bất cứ môi trường nào … Tất cả là những bước nhảy nhót trên mọi
nẻo đường quê với hoa, với chuồn chuồn và bươm bướm …
Thế rồi cuối năm 2011 này, tôi lại trùng phùng Têrêxa Hài Đồng Giêsu ở một nhiệm sở
mới là giáo xứ Cầu Bảo… Ở mốc thời gian năm 2011, Têrêxa đã 114 tuổi … Kiểu như trần gian
vẫn thường tôn vinh: mừng 114 năm ngày sinh của Têrêxa Hài Đồng Giêsu! 114 năm cho người
Nữ Tu yêu và 65 tuổi đời cho một fan … của con đường thơ ấu lãng mạn, nên thơ …
Một đại tá phi hành gia, Ron Garan, cũng là fan sùng kính Chị thánh Têrêxa. Anh đã đến
Dòng Kín New Caney, bang Texas, xin thánh tích của Chị để mang theo trên con tàu vũ trụ
Discovery – 2008. Garan đã thả thánh tích của thánh nữ vào quỹ đạo trái đất. Với vận tốc 17.057
dặm / giờ, trong hai năm, thánh tích Têrêxa đã đi được gần 300 triệu dặm: xa hơn một chút so
với hành trình Chị từng muốn đi trong cuộc đời ngắn ngủi của mình. Garan còn muốn mang
thêm thánh tích Têrêxa vào chuyến bay tới Trạm Không Gian Quốc Tế trong năm 2011 này, để
tặng cho vũ trụ!
Têrêxa: xin chào …
Hợp rồi tan – tan rồi hợp …
Vẫn ngọt ngào …
Vì Tình Yêu – chỉ Tình Yêu – làm nên tầng tầng lớp lớp
Những con người … ra đi … mang Tin Mừng
Đến những nẻo đường
Không bao giờ nghĩ tới!!!
Diệu vợi! diệu vợi!
Cánh buồm mơ ước của người Nữ Tu “yêu”
Sớm – chiều
Trong khung cảnh của Nhà Kín
Đã bồng no gió lộng của biển khơi muồi chín …
Cái lãng du của những tay dệt thơ bằng cuộc đời …
Với Tình Yêu không bao giờ vơi …
Vơi sao được!
Dù ngược … rồi … xuôi … xuôi … rồi … ngược …
Ta vẫn là ta của miệt mài tín thác – của hoa dại bên đường – bươm bướm – chuồn chuồn
Dù chớp bể – mưa nguồn …
Vẫn như thế: con đường thơ ấu...
Nhẹ nhàng – hiền hậu …
Và ngọt ngào …
Têrêxa: xin chào!
SAO VƯỜN DẦU
Giáo xứ Cầu Bảo, Tháp Chàm, 22 tháng 10 năm 2011.