TRẦN ĐỨC XUÂN

TRẦN ĐỨC XUÂN

TRẦN ĐỨC XUÂN

Tên thật: Giuse Trần Đức Xuân - sinh– ngày: 17-4-1953 - tại Ba Bình, Vĩnh Linh, Quảng Trị - Hiện là giáo lý viên giáo xứ Thuận Lợi, giáo phận Ban Mê Thuột.
ĐTDĐ: 01689-524-469

HÀNH TRÌNH ĐỨC TIN

“Nhưng khi Con Người đến, liệu Ngài còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”(Lc 17, 8b)
Tin Chúa hay không thì tôi không dám chắc bởi đức tin phải có việc làm, mà việc tôi làm thì khi được khi mất, khi trúng khi trật. Nhưng tôi dám chắc một điều, hành trình thế tạm Chúa dìu tôi đi. Quả là như thế. Bởi khi ngoái đầu nhìn lại hành trình cuộc sống tôi cảm nhận cách rõ nét rằng: tôi đây thực sự chỉ là kẻ vô tài bất tướng, hay nói cụ thể hơn thì tôi thật bống bây sây súa, kém cỏi mọn hèn cả trong lãnh vực học vấn cũng như trong công cuộc mưu sinh kiếm sống cho mình và cho gia đình. Vậy mà Chúa đã ban cho gia đình tôi mọi điều may lành thạnh đạt vượt quá ước mong.
Biết mình thua kém mọi người nên tôi đã chọn Chúa để gửi gắm cuộc đời và tìm học cho biết cách tìm thánh ý Chúa trong đời. Câu thánh vịnh đáp ca trong thánh lễ ngày mồng một tết Nguyên đán đã mách bảo tôi điều đó: “Hãy kí thác đường đời cho Chúa, Tin tưởng vào Người, Chính Người sẽ ra tay”
Tôi biết được Đấng quan phòng khả tín đó là nhờ vào nền tảng giáo dục của gia đình từ tấm bé. Tôi luôn cảm tạ Chúa đã ban cho tôi một người cha cần mẫn khôn ngoan đã luôn nhắc bảo và khuyến khích con cái chuyên chăm kinh sách lễ lược hằng ngày. Cám ơn Chúa đã ban cho chị em tôi một người mẹ chân chất hiền từ, luôn dạy bảo con cái đi theo đường ngay nẻo chính, chú tâm tuân giữ giới luật Chúa truyền.
Năm cuối cấp tiểu học, tôi vào tu học ở tiểu chủng viện Hoan Thiện Huế được một năm. Niên khóa 1964-1965. Dù chỉ với một năm vắn vỏi, cơm nhà trường chưa kịp dính chân răng, nhưng cũng đã để lại trong tâm trí tôi những dấu ấn linh thánh, làm nền tảng cho đời sống tâm linh của tôi sau này.
Những năm trung học đệ nhất cấp tại trường Thánh Tâm Quảng Trị, các thầy dòng Thánh Tâm cũng góp phân vun đắp cho tâm hồn tôi tinh thần sống đạo cách hài hòa và trung tín.
Khi khôn lớn trưởng thành, bôn ba trong đời binh nghiệp hoặc sau giải phóng khi đã lập gia đình phải bươn chải mưu kế sinh nhai thì trong mọi hoàn cảnh, dù thuận lợi hay khó khăn ngăn trở, chút vốn liếng đức tin được hun đúc từ gia đình, từ chủng viện, từ trường dòng đã giúp tôi trung thành với đời sống Kitô hữu.
Sau ngày đất nước thống nhất, tôi về sống với gia đình, làm người Công giáo cách lặng lẽ âm thầm. Cho đến một đêm, đêm lễ Giáng Sinh năm 1976, tôi thẫn thờ lủi thủi đi dự buổi diễn nguyện canh thức Giáng Sinh ở nhà thờ Giáo Xứ Vĩnh Bình, thấy các bạn trẻ trong ban giáo lý múa hát, diễn hoạt cảnh cách vui vẻ hăng say, còn tôi thì cảm thấy mình cô đơn lạc lõng giữa đám đông giáo dân mà chừng như xa lạ. Tôi chợt nghĩ: Tại sao không? Mình cũng sẽ làm giáo lý viên với người ta, như người ta. Đầu năm 1977 tôi chính thức tham gia vào sinh hoạt của ban giáo lý giáo xứ Vĩnh Bình.
Trong thời điểm này, tôi có cơ may tiếp xúc với Cha Trần Xuân Thứ. Tôi được ngài giới thiệu về tu hội “Hy Vọng” với tinh thần của quyển “Đường Hy Vọng” do Đức Cha Thuận viết trong lúc bị giam cầm. Cha Thứ tặng cho tôi quyển sách Đường Hy Vọng và bộ sách Lữ Hành Đường Hy Vọng nữa. Vốn coi Đức Cha Thuận là thần tượng từ lúc học ở tiểu chủng viện Hoan Thiện mà lúc đó Ngài là giám đốc, tôi đọc ngấu nghiến các tác phẩm của Ngài và chọn “Đường Hy Vọng” làm kim chỉ nam trong hành trình sống đạo của mình.
Chính “Đường Hy Vọng” đã củng cố và nâng đỡ niềm tin, cũng như hướng dẫn tôi phương thế phụng sự Chúa cách hiệu quả trong đời sống tông đồ giáo dân mà tôi đã chọn, cụ thể là phục vụ thanh thiếu niên trong phong trào giáo lý.
Từ đó đến nay gần 35 năm liên lỉ gắn bó với phong trào dạy và học giáo lý. Chúa đã luôn nâng đỡ dắt dìu tôi, giúp tôi trung thành với lí tưởng của mình đã chọn, dù giữa dòng chảy cuộc đời không phải là không có gian nan thử thách lắm khi làm mình rủn chí nao lòng… Bây giờ ở tuổi “Lục thập bất đáo đình trung”, có lúc muốn “treo gươm gác bút vui cùng gió trăng”, nhưng sao nghe lòng vẫn nặng nợ với lớp trẻ đang chơi vơi giữa biển đời mông quạnh. Tôi cầu xin Chúa ban thêm sức khỏe thể lý và tinh thần để phục vụ giới trẻ cho đến lúc không còn sinh lực để sớt chia nữa mới thôi. Ước mong là thế. Chỉ sợ hồn con lỡ bội thề….
JOS TRẦN ĐỨC XUÂN
 


 

MÙA HOA ​​​​​​​

  •   22/07/2021 05:02:00 AM
  •   Đã xem: 424
  •   Phản hồi: 0

HỒN XUÂN

  •   22/07/2021 05:01:00 AM
  •   Đã xem: 384
  •   Phản hồi: 0

TÂM GIAO ​​​​​​​

  •   22/07/2021 04:55:00 AM
  •   Đã xem: 335
  •   Phản hồi: 0

LỜI RU THÁNG 10

  •   22/07/2021 04:52:00 AM
  •   Đã xem: 320
  •   Phản hồi: 0

TRỐN TÌM

  •   22/07/2021 04:47:00 AM
  •   Đã xem: 367
  •   Phản hồi: 0

SÁM HỐI

  •   22/07/2021 04:42:00 AM
  •   Đã xem: 366
  •   Phản hồi: 0
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây