Đồng Xanh Thơ Sài Gònhttp://dongxanhthosaigon.com/uploads/lo.png
Thứ năm - 13/04/2023 22:02
CON Ở ĐÓ!
“Giuđa ơi, anh dùng cái hôn mà nộp Con Người sao?” (Lc 22,48)
Con ở đó! Lạy Ngài, con ở đó!
Trong bóng đêm của vườn dầu muộn tối Trên khuôn mặt của một kẻ đãi bôi Với giáo gươm của đoàn lũ tìm mồi Dầu sự dữ tóe bùng day ngòi lửa
Ôi tình nghĩa của bàn chân được rửa Sao đớn hèn bán Trái Tim Tình Yêu Nhuộm chàm đen tiền của với mọi điều Màu bội phản bật từng cơn địa chấn
Sao tròng mắt chứa đầy tia bất nhẫn Đong nụ hôn bằng một nắm vàng thau Đem nhịp thương đổi lấy chút sang giàu Cho nhức nhối… màn đêm thêm vệt tối…
Ôi tấm bánh Tình trao… giờ lạc lối… Sao đành lòng chối bỏ chút hương xưa Bước ra đi vào thung lũng dối lừa Câu nhập nhoạng nghe chùng muôn tiếng thở
Đêm nuốt chửng nhịp lòng đang ấm ớ Tim cùng bàn sao mãi thấy cách xa Tay chạm tay bỗng thả rớt thiên hà Nộp Sự Thật vào hoang tàn tráo đổi
Ôi Ánh Sáng vì con cuộn màu tối Đau khốn cùng nỗi mặn chát nào vơi Nghe tàn phai như nức nở chưa rời Tình bạn hữu sao nỡ hoài chia tách
Ôi Thiện Mỹ vì con chịu vết rạch Vệt hằn in dằn xé chữ vô ân Nỗi đắng cay xát muối biết bao lần Nhịp gần nhất… lại làm Tim đau nhất…
Tình đã biết lòng con màu khuất tất Sao gọi mời ưu ái nhịp đập chung Ru miên man Lời Thánh phút tao phùng Cho rát buốt nhận nụ hôn giả dối
Con là thế một đáy sâu thẳm tội Một vực mờ che ẩn ánh Thiện Chân Một hố tham bội nghĩa chẳng ngại ngần Rời cầu nguyện đời con ngày buông thả Xin kéo con khỏi sợi dây nghiệt ngã Đang thắt vòng xiết chặt lấy hồn thơ Bao đam mê danh vọng phủ bóng mờ Ngày vẫn thế và dòng đêm vẫn thế!
Xin chạnh xót cho tim con nhỏ lệ Dù chỉ là một giọt giữa trùng dương Cũng dậy lên một Trời biển tình thương Đủ ướp mặn lòng con nên men muối
Xin nhìn đến một ánh nhìn lần cuối Kêu khẩn Ngài ươm khoảnh khắc đợi mong Chạm tình con gỡ bao mối tơ lòng Mầm Sự Sống trổ sinh chồi Ánh Sáng