LÝ HẠT KINH!
____________________________________________________________
“Trời cao hỡi, nào hãy gieo sương, mây hãy đổ mưa, mưa đức công chính.”
(Is 45,8)
Lòng Sương hỡi sao hoài xa tắp
Lý Kinh Mai vừa thắp chẳng tàn
Câu chờ mộng ước nào tan
Giọt Trời khao khát miên man tiếng lòng
Khẩn Mưa đến tưới dòng khô hạn
Lý Kinh Trưa đâu cạn đợi chờ
Tình ơi xin ướp giấc mơ
Lên màu thực tại bến bờ nghĩa thương
Xa cách mấy nẻo đường ân sủng
Màu hanh hao nắng rụng bên đồi
Kinh Chiều thảng thốt cánh môi
Thì thầm hơi thở khúc nôi tao phùng
Cây tỉnh thức lá rung Nguồn Cội
Lý Kinh Đêm vọng mỗi canh thâu
Nhớ sao, trăng miết nguyện cầu
Tim mong Gió phả nhiệm mầu nét yêu
Xin thắp sáng huyền siêu lửa mến
Dìu nhịp rung chạm bến Thiện Chân
Cho thuyền kinh sáng trong ngần
Muôn thơ quyến chặt một vần Giêsu
Bao khát vọng điệu ru thiêng thánh
Lý kinh ngân nép cạnh bên
Lời Nghe Tình thổi mát đầy vơi
Mùa hương khiết hạnh mắt đời nở hoa
An Thiện Minh