AN  NHIÊN

Thứ hai - 22/08/2022 07:19

AN  NHIÊN

AN 
NHIÊN


      t h ơ d ã t r à n g c á t

Sóng trùng sóng, biển trùng khơi ngọn tuyết, 
Nước trùng mây, mây trùng điệp lá rừng, 
Tầng không trung xanh trùng xanh gió mướt, 
Ngưỡng chiêm...ôi! Mắt Chúa nắng toả bừng! 

Hào sảng đất trời miệng mừng tay khoát
Mắt phàm nhân được vụt thoát mỏi mòn, 
Trắng nguyệt qúy. Tầng hương thơm ngọt mật! 
Tâm thinh không sao dịu dặt véo von. 

Mấy cánh nhạn đem tình son ẩn dấu
Để trời đêm bận hư cấu ngàn năm
Bến Thương Xót thuyền ai chăm neo đậu
Ngày ra đi, sự tội phải nín câm. 

Lúc tàn tạ lúc đức tin khởi động
Mầm an nhiên linh hồn chớm nụ non. 
Sân Chư Dân Bắc Trung Nam trải rộng, 
Về tựu tề ngày đổi mới tâm hồn.

Dã Tràng Cát
Vườn Tịnh Tâm, 6-7-2020
Cảm hoạ cùng nhà thơ Linh mục Đặng
San qua thi phẩm “Chấp Chới”
—————-
CHẤP CHỚI. 

Ngàn mây núi về mơn man trắng tuyết, 
Gió tươi xuân biêng biếc khắp thông rừng, 
Luồng dào dạt thơm lừng trời đất mướt, 
Ra đi thôi! Ra đi thôi! Lộc mới đã nở bừng! 

Rộng khắp quá, cõi im lìm khoảng khoát, 
Rậm phong nhiêu khúc khuỷu dốc lối mòn, 
Về hun hút. Về đâu? Niềm bí mật! 
Lời vô âm reo trong lá chon von. 

Đường sườn núi đã đi trong mất dấu, 
Rừng muôn năm ấp ủ mãi Muôn Năm. 
Một Nguyên Thuỷ chờ Sơ Khai về đậu, 
Cánh thiên thu rờn múa giữa lặng câm. 

Cây lá ạ, vút lên trong  Bất Động, 
Vạn thiên thu đọng lại cánh hoa non. 
Ôi run rẩy giữa Ngàn Xuân rất rộng, 
Còn chi đâu, chấp chới khắp linh hồn! 

Đặng San
Châu Sơn Đơn Dương 14-10-1988.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây