HIẾN
MÌNH
VÀO
BỆ
PHÓNG
Thơ Tâm Sự Dã Tràng Cát
Ký ức là bệ phóng cuộc hiệp thông
Một chút trần gian chẳng có viễn vông
Ngắm mây hứng gió vâng trao lòng mới
Bởi Chúa từ bi cửa mở Vừng Đông.
Em nở hoa giữa cánh đồng tươi trẻ
Hạt lúa mục đi mạnh mẽ linh hồn
Anh an vui bầu trời ân thơ bé
Mạc khải này Chúa hé lộ cho ta.
Hiến mình đi cho vỡ oà màu nhiệm
Cuộc Khải Sinh trao mũ miện cao thăng
Em từ nay thật bên anh mãi mãi
Có gì hơn được hiệp nhất trong Cha.
Vâng trần gian còn bốn mùa hỉ nộ
Anh chạnh lòng trong nỗi khổ chia phôi
Dâng hiến nhé một chút hờn dỗi ấy
Chúa bù cho đời lộng lẫy lên ngôi.
Chút thân xác còn nổi trôi gió bụi
Thật vâng lời chờ ngày Chúa quang lâm
Yêu thương nhé bởi cội tâm sống động
Xa xôi nào giữa bổng lộng Hồng ân!
Cũng chỉ là trao về Ngài thân thể
Cuộc hoàn nguyên chốn dâu bể đất phàm
Tấm linh hồn sống từ nay trong Chúa
Anh và em tiến lễ vật Xuân sang.
Dã Tràng Cát
Cảm hoạ cùng nhà thơ
Trầm Mặc Thụy Nguyên.