Đồng Xanh Thơ Sài Gònhttp://dongxanhthosaigon.com/uploads/lo.png
Thứ bảy - 16/03/2024 06:53
LỜI TẠ ƠN
Vĩnh Hằng bởi Đấng Tự Hữu bản thể tình yêu
Một mật thiết đồng tâm hồn sâu lắng mỹ miều
Màu Thời Gian hôn phối Giấc Không Gian vũ trụ
Cho ra đời chính bạn một Hạt Bụi nắng chiều.
Đường cái quan bạn có gặp Ngài nơi muôn người
Dấu vết nào khiến bạn tin mười mươi có thật
Bức tượng Bốn Mùa trao ý niệm Gái và Trai
Khi chưa Tin, ta kín múc trầm tư hoang vắng!
Vắng Bóng Ngài, chuông chẳng buồn buông tiếng yêu thương
Ngài Hư Vô cho Đốm Lửa bập bùng hiện hữu
Giọt Vĩnh Cửu tí tách nhỏ to bao tâm sự
Cuộc giao duyên Thiên Chúa ngự phàm nhân.
Đi đâu và về đâu cung thời gian nhật nguyệt
Sờ chạm hoàn vũ có cảm tuyệt được Ý Trời?
Vạn vật ngó ta luôn nở nụ cười mời gọi
Căn gác trọ của Thượng Đế, “Hãy đến mà xem”!
“Chở củi về rừng” mái đầu xanh của địa cầu
Học lấy sự khôn ngoan sắc màu lá muốn tỏ
Thời gian như nước trôi lối ngõ về Biển Cả
Bây giờ hay chẳng bao giờ nói Lời Tạ Ơn!
Dã Tràng Cát
Rạng sáng thứ Bảy 16/3/2024
Hadley Northampton MA
Cảm hoạ thơ và tranh của VTNM qua thi phẩm “Vĩnh Hằng”.
VTNM
VĨNH HẰNG
Ven một cánh rừng mùa thu
Màu lá đỏ in nền trời xanh thẳm
Mà không, bầu trời nhạt hay đậm
Tôi cũng quên, chỉ tiếng lá rất giòn
Có thể nàng khe khẽ bước chân thon
Sợ đôi nai quên tròn xoe đôi mắt
Có thể nàng băng băng qua căn nhà im bặt
Kẻo lỡ chuyến xe ra phố mỗi ngày
Nếu chẳng vội, nàng dừng, ngắm hàng cây
Con suối trong veo rì rào – nhỏ nhẻ
Thung lũng xa xa chịt chằng bụi cây, vắng vẻ
Mùa thu yêu thương đong đưa mắt nàng sầu
Để đêm về tôi nghĩ ngợi đâu đâu
Nơi nào đó trên địa cầu có người con gái hát
Bằng bức tranh mùa thu không hề nhợt nhạt
Bằng trái tim yêu thương cho kẻ lỡ đường
Kẻ lỡ đường đắm mình vào trang viết thơm tho
Thưởng thức cam, vàng và cả màu xanh thẳm
Để tự hỏi bầu trời nhạt hay đậm
Đứng ngoài hay trong để ngắm cái vĩnh hằng?