THUNG LŨNG
HOA NHÂN VỊ
Thơ Dã Tràng Cát
Gặp lại em giữa thung lũng cỏ hoa
Mắt tự tin tóc trần soi bóng nắng
Mùi đất mới dậy thơm hương thanh lặng
Những ngày xưa, cỏ dại cứ thật vui
Vườn ngâu ấy dậy cảm thức bùi ngùi
Ngỡ thuở nhỏ hai mình mơ ráng đỏ
Tây Nguyên lắng tiếng cồng xưa rền đó
Vũ điệu bay cỏ say nắng mất rồi
Bất giác gọi, yêu lắm dã quỳ ơi
Tạ Cao Xanh dát vàng nơi phố núi
Suối đá cuộn em nằm trôi giả đuối
Róc rách hoài tiếng nước rủ ra đi
Đời hiệp nhất chẳng ngại buổi phân ly
Linh hồn ta rạng ngời trong đôi mắt
Đúng lúc khép ta được về Chốn Thật
Ngôi nhà chung của diệu ái Thiên Linh
Và muôn đời... hoa nhân vị tỏ mình.
Dã Tràng Cát
5/7/2019 cảm hoạ thơ Thái Anh qua thi phẩm “Anh đi tìm”.
—————-
ANH
ĐI TÌM
Thơ Thái Anh
Anh đi tìm Đà Lạt một mùa hoa
Tìm dáng em la cà trong ánh nắng
Bởi nhớ ai mùa thu như tĩnh lặng
Thông buồn im nên gió chẳng reo vui
Nhớ hay thương sao mưa nắng ngậm ngùi
Mưa đường dốc sụt sùi màu đất đỏ
Kỷ niệm chung vẫn còn nguyên ở đó
Lời em trao anh để gió bay rồi
Anh lại tìm Đà Lạt mùa thu ơi !
Trời bỗng thấp lưng chừng nơi ngực núi
Trong thung lũng buổi chúng mình đắm đuối
Mưa lại buồn khắc khoải tiễn người đi
Em đâu rồi một cánh hoa lưu ly
Mây chiều rối khi mình trao ánh mắt
Bức tranh tình đã dường như vẽ thật
Để bây giờ thủy mặc nét điêu linh
Để bây giờ ....Anh chẳng phải chính mình ...
Thai Anh , 29/6/2019