ĐỨC TIN MỞ RA TỪNG LỜI THƠ

Thứ tư - 08/03/2023 20:54
ĐỨC TIN MỞ RA TỪNG LỜI THƠ
"Lạy Chúa, con hết lòng cảm tạ, kể ra đây muôn việc lạ Chúa làm”.( TV9: 2)

ĐỨC TIN MỞ RA TỪNG LỜI THƠ

"Tình yêu Thiên Chúa như trăng như sao, đưa con lên cao, ôi nào biết lấy chi báo đền".
Quả thật, lời của bài hát như là khúc tự tình của lòng tôi. Ân sủng của niềm tin mà Chúa ban cho tôi là một hồng ân tuyệt vời. Giữa cái mong manh của sự sống và cái chết, Chúa đã đến bên tôi, sờ chạm tới tôi. Qua Mẹ Maria, Chúa đã đón nhận tôi làm con cái Chúa. Chúa đã tìm tôi, con chiên lạc giữa dòng đời.
Cũng từ đó, trong hành trình Đức Tin, ý thơ trong tâm hồn tôi được bắt đầu thai nghén nhằm đánh dấu một chặng đường mới trong cuộc đời. Từ đây, tôi như cảm nhận được mầu nhiệm tình thương không biên giới của Đấng tạo hóa càn khôn. Tôi đã cảm nhận được tình thương của Thượng Đế ở trong tôi. Những điều gì như rất linh thiêng nhưng lại rất gần gũi cứ trào tràn như những đợt sóng liên tục, gọi thức trong tôi và bật mở nơi tôi những tứ thơ mang đầy hương kinh của trái tim.
 Con là con chiên lạc
 Giữa biển đời bão giông
 Chúa tìm con như sông tìm biển
 Chúa tìm con chăm sóc chở che
                           (Chiên Lạc)
Chúa đã cứu tôi ! Chúa cho tôi sống với một niềm tin yêu đích thật giữa cuộc đời trần thế. Chúa luôn mời gọi tôi bước đi theo Ngài trong tâm tình của Lòng Mến.
Hãy là nắng theo ngày
Hãy là trăng theo đêm
Hãy là suối về nguồn
Hãy là gió muôn nơi
Hãy là men là muối
Giữa thác đời bình yên
                    (Chiên Lạc )
Và cứ thế, tôi như chợt nhận ra, mỗi ngày trong cuộc đời mình, chính Chúa đã gọt dũa, tô điểm cho tôi, ban cho tôi vô vàn ân phúc. Không phải tôi đi tìm Chúa mà từ trời cao Chúa đã xuống thế tìm kiếm tôi, cho tôi được làm con cái Chúa. Không phải tôi đã chọn Ngài nhưng chính Ngài đã chọn tôi. Từ thẳm sâu trong tâm hồn tôi, tiếng Chúa mãi vọng vang.
Chiên lạc ơi chiên lạc
Chúa đi tìm con
Mãi suốt muôn đời
               ( Chiên Lạc)
Tôi tạ ơn Chúa vô cùng ! Chúa đã không chê tôi là kẻ ngoại đạo, vô thần. Chúa không chê tôi là kẻ tội lỗi khốn cùng. Chúa đã đón tôi về làm con cái Chúa, trao ban cho tôi niềm tin vào Ngài, được Ngài ủi an, đỡ nâng trong những lúc khốn khó yếu lòng, gian truân nghiệt ngã, cho tôi cảm nhận được tình yêu Ngài diệu kỳ và linh thiêng.
Những cảm cảm nghiệm tâm linh trong hành trình Đức Tin ấy như sống động và thăng hoa, khiến từng hơi thở tôi như thơm hương ngập tràn kinh nguyện, trái tim tôi như tơ đàn đầy ắp nhịp rung và cuộc đời tôi trang giấy hiến dâng để Thánh Thần Thiên Chúa viết lên những áng thơ tình tuyệt tác. Cuộc sống của tôi đang biến chuyển một cách huyền nhiệm. Tôi vẫn bước trên những dấu đời chông vênh nhưng tất cả như nhẹ nhàng hơn, thanh trong hơn vì có Ngài trong tôi.
Con tìm về trong Chúa
Uống no thỏa bình yên
Ngọn nguồn trong sâu thẳm
Dẫu đường đời gian nan                              
 (Tìm về)

Quả thật, trong Chúa từng phút giây tôi cảm thấy an bình hạnh phúc. Có Chúa trong cuộc đời đã giúp tôi nhìn vào mọi người thân thiện hơn, đáng mến hơn và dễ yêu vô cùng. Từng ngày trong cuộc sống, từng biến cố vui buồn, từng phút giây an bình hạnh phúc mà Chúa ban tặng, như chính Chúa đang vén dần bức màn bí mật cho tôi thấy trong cõi sâu thẳm vô biên của tình Chúa, tình người. Cứ như vậy, Chúa dần đưa tôi vào  nguồn mạch yêu thương của  Ngài.
Vươn cao về Chúa hồn thanh
Ngẫm suy lời Chúa trong danh ý Người
Hoan ca khúc hát trở về
Bình an muôn nẻo não nề vượt qua
                   (Tội lỗi và ân sủng)
Và cứ thế, mãi mãi cứ thế, trong hành trình Đức Tin, Lời Chúa, bí tích Thánh Thể của Ngài thấm sâu mãi trong tâm hồn nguội lạnh, cằn khô của tôi. Tình yêu của Thiên Chúa đã làm ấm lên tấm linh hồn mỏng manh, yếu đuối, dẫn lối tôi đi giữa cuộc đời.
Người chỉ cho con chân lý nào bậc nhất
Luật chu toàn luật của yêu thương
Hành trình vời vợi đoạn trường
Gắng tìm cho được nẻo đường mà đi
                                (Vọng vang Lời Người)
Tôi được sinh ra và lớn lên trong một gia đình lương dân, không niềm tin, không thần thánh. Thế giới của tôi được tách biệt với người có đạo. Giữa người công giáo và người lương dân, luôn có một rào cản trong cuộc sống, khó có thể chấp nhận nhau, khó có thể nói đến chuyện tơ hồng trăm năm nên duyên tri kỷ. Nhưng giờ đây tôi đã nhận ra một điều như Thánh Kinh đã viết: Chúa khắc ghi tên con trong lòng bàn tay Chúa.
Thật vậy, dẫu trong cái rào cản của sự tách biệt đó, trong buổi thiếu thời, đi học thường hay chơi với bạn bè có đạo. Sau này trưởng thành, dẫu ba mẹ ngăn cản nhưng tôi vẫn quyết tâm xây dựng gia đình với một người có đạo. Tôi yêu chồng con trước yêu Chúa. Lấy chồng có đạo nhưng tôi vẫn không tin là có Chúa. Năm tháng dần trôi, vì yêu vợ mà chồng tôi cũng xa rời tình Chúa.
Thế nhưng rồi ngày ấy đã đến, ngày mà Chúa muốn cứu vợ chồng gia đình con cái chúng tôi. Một biến cố tưởng chừng như sự sống của bản thân tôi vĩnh viễn sẽ chẳng còn. Một đứa con bé bỏng, một mầm sống như chưa kịp chào đời đã bỏ bố mẹ và các anh mà ra đi. Còn bản thân tôi mê man bất tỉnh ba ngày, ở phòng cấp cứu.
Mọi chuyện đến với tôi như trong mơ. Trong cơn mê ấy, nỗi sợ hãi tột đỉnh đến với tôi. Tôi thấy mình đang chạy trên con đường trong rừng sâu, con đường chỉ đủ cho tôi đặt lọt đôi bàn chân mình, một bên con đường nhỏ là rừng rậm, rắn rết nhiều lắm, một bên là vực sâu thăm thẳm, đáng sợ biết bao. Trong cơn mê tôi hốt hoảng kêu  "cứu! cứu!". Chính lúc đó tôi đã thấy một Người nữ với áo choàng xanh ngời, trên đầu tỏa sáng, đã đưa bàn tay nắm lấy tay tôi. Tôi như thấy mình được bay bổng lên. Sau đó tôi tỉnh lại, nhưng do bị phản ứng máu nên lại phải cấp cứu tiếp. Sức khỏe dần dần bình phục và bác sỹ nói mạng tôi lớn lắm, cùng một thời khắc thoát chết hai lần trong gang tấc. Mẹ tôi là một bác sỹ khoa sản tại quê nhà, sau khi được tin cũng kinh ngạc nói rằng trong sinh nở mà bị nhau tiền đạo là không thể cứu được.

        Giờ này đây tôi xác tín rằng, nhờ Mẹ Maria bầu cử, nhờ ân sủng của Chúa Giêsu Kitô mà Thiên Chúa đã cứu tôi, cho tôi được gọi Thiên Chúa là Cha. Chồng tôi cũng xác tín như vậy. Lúc tôi kể lại giấc mơ của mình, anh cũng cho biết rằng: Khi đưa tôi lên xe cấp cứu, thấy tay tôi bắt chuồn chuồn, anh sợ quá nên cứ nắm lấy tay tôi xin Chúa và Mẹ cứu giúp vì còn hai đứa con thơ dại, đứa lên ba, đứa lên bốn và không ngớt bảo vợ" Em ơi chúng ta có Chúa mà".
Kể từ đó tôi tin là có Chúa thật. Chúa đã cứu thân xác tôi, mời gọi tôi, chồng tôi, con cái tôi vững bước trong niềm tin yêu để sống xứng đáng con cái của sự sống, sự sáng, sự thật, để được đón nhận sự sống vĩnh cửu muôn đời. Sau này nhờ sự nâng đỡ của bà con giáo dân hướng dẫn giáo lý, tôi đã hoàn tất việc lãnh nhận tất cả các bí tích cần thiết của ơn gọi.
Và cũng bắt đầu từ đây, trong hành trình đức tin, tôi cảm nhận mọi sự giữa cuộc đời này, vạn vật, sự sống đều nằm trong sự quan  phòng của Đấng tạo hóa càn khôn. Nơi Ngài mọi sự thật kỳ diệu !
Dịu dàng hạt nắng đùa trên áo
Đất trở mình muôn vạn sắc hoa
                                (Diệu Kỳ)
Thật sự:
Không có Chúa tìm đâu hơi thở
Không có Chúa trôi dạt về đâu
Không có Chúa hoang vu đêm tối
Thật diệu kỳ Chúa với tình yêu
                                   (Diệu Kỳ)
Sự diệu kỳ đó, tình yêu đó luôn hiện diện đồng hành nâng bước tôi, dìu dắt tôi, là điểm tựa vững vàng cho tôi giữa cuộc đời.
Vạn nẻo đường đời tựa trùng khơi
Chúa vẫn cùng con giữa đất trời
Cho con yêu yêu thêm tý nữa
Thật diệu kỳ tình Chúa chơi vơi
                                ( Diệu kỳ)
Trong hành trình Đức Tin, Chúa mời gọi, tôi đáp trả, ôi chẳng dễ chút nào! Có khi phải chấp nhận lội ngược giữa dòng dời. Phải chấp nhận những khổ đau, những thăng trầm.
Đèo cao nào hãy vượt qua
Vượt qua ta gắng dẫu xa ngàn trùng
Theo Chúa chẳng đặng lưng chừng
Vượt dèo theo Chúa đến cùng bạn ơi!
                              (Theo Chúa)
Chặng đường theo Chúa thật cam go và quyết liệt, phải đoạn tuyệt với quá khứ tội lỗi để dấn thân vào đời sống mới. Không những là đáp lại lời mời gọi của Chúa mà phải sống như thế nào để trở thành tiếng gọi của Thiên Chúa.

Vâng
Tự trái tim con
Con nhắc nhở chính mình
Thiên Chúa mãi là vĩnh cửu, tận hiến hy sinh
                                                  (Nói với mình)
Bài chia sẻ hôm nay của tôi, từ một người ngoại đạo, được bước đi trong ơn gọi của niềm tin Kitô Giáo. Từ niềm tin đó, trong tiếng gọi của Đức Giêsu Kitô, Ngài đã dẫn lối cho tôi, mở ra cho tôi từng lời thơ trong ánh sáng huyền nhiệm của Ngài.
Nhịp thơ trong tôi cũng là nhịp rung của Lòng Mến, nhịp tình của Trông Cậy và nhịp mở của Niềm Tin, tất cả như cùng tôi nâng hồn lên trở thành lời cầu nguyện yêu thương với Ngài, là tiếng vui ca tạ ơn Ngài mãi mãi, là tiếng kinh cầu xin Chúa xót thương, là lời nguyện xin trung tín với Niềm Tin để mãi được bước theo Ngài đi về phía trước, đáp lại lời mời gọi của Ngài giữa cuộc đời.
Vâng, Đức Tin đã mở ra trong tôi từng lời thơ ngát đẫm hương yêu của Tình Chúa và tình người. Đời tôi giờ đây là bài thơ Tình Dâng Chúa.
BƯỚC ĐƯỜNG THEO CHÚA
Dẫu gặp bao nguy hiểm
Vẫn cứ vững tin luôn
Kìa Chúa đứng kề bên
Lòng ơi đừng xao xuyến
Dẫu Thánh giá liên miên
Người vẫn đứng kề bên
Cầm tay nâng âu yếm
Dắt dìu hoài mãi thôi
Dẫu đường đời nổi trôi
Bên Chúa cận kề vai
Dệt cung tơ tuyệt vời
Vững niền tin vào đời
Và tôi như luôn thấy rằng trong hành trình Đức Tin, bản thân chỉ là tạo vật mọn hèn, nhỏ bé; nhưng trong tình yêu thương của Đức Giêsu Kitô, tôi được nâng lên và kết giao như một người bạn nghĩa thiết, để Ngài lắng nghe những tâm sự và dẫn tôi vào miền xanh thơ của Nước Trời – nơi cùng đích của mọi khát vọng cuộc đời được thăng hoa.
Ê-đen hỡi ngọt ngào xanh cỏ mượt
Cõi phúc thiên thu Người dẫn chúng con về
       
                                 MARIA XUYẾN

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây