Đ Ấ N G C À N K H Ô N
C U N G L Ò N G K H I Ê M H Ạ
t h ơ h ồ n b i ể n
Chúa yêu con, tự cúi mình
Trời cao, cao lắm gởi tình xuống đây
Nắng hồng giãi chiếu má hây
Đôi Bàn Tay Chúa con cầm tháng năm
Đấng Càn Khôn xuống viếng thăm
Loài người thức ngủ muộn mằn ăn năn
Ngài thương chữa, xóa tội căn
Con đường tín thác Ngài ban Thánh Thần
Sưu cao thuế nặng người trần
Những đồng lãi nóng khổ thân dân nghèo
Người Môn Đệ bước cheo leo
Cùng hòa nhịp sống cùng gieo lúa mầm
Giêsu, Thiên Chúa trao Thân
Chúa Con Ngôi Vị xuống trần ngụ gia
Trở nên ta, để cứu ta
Thông phần Thiên Tính, ta làm con Cha
Yêu người yêu Chúa: luật nhà
Giữ hai giới luật, vị tha suốt đời
Sao không thể, hỡi ai ơi
Yêu trong cội phúc, thương người phước ta
Đường trần vạn dặm bôn ba
Bình tâm sải bước, có Cha đồng hành
Sống lao công giữ lòng thanh
Chư dân một khối nhiệt thành dựng xây.
Hồn Biển
Vườn Tịnh Tâm, 12/8/2019 suy niệm Lời Chúa mỗi ngày.
(*) Suy niệm: Hầu như bất cứ khi nào có dịp, Đức Giê-su đều vận dụng để vén mở sự thật về Người: – được chất vấn tại sao các môn đệ Người không ăn chay: Chúa trả lời vì chàng rể còn ở với họ; – tại sao họ bứt bông lúa mì và ăn trong ngày Sa-bát: thưa vì luật ngày Sa-bát vẫn dành ngoại lệ cho các tư tế trong Đền Thờ, mà ở đây còn lớn hơn Đền Thờ! vả chăng, Con Người làm chủ ngày Sa-bát)… Mẩu đối thoại trên đây về vấn đề nộp thuế đền thờ cũng cho thấy một vén mở nào đó về căn tính thần linh của Đức Giê-su: Người là Con Thiên Chúa! Dù thế, Ngài đã chấp nhận đóng thuế cho đền thờ. Người không dành cho mình quyền ưu tiên, sự đặc miễn. Nói theo thánh Phao-lô, Người đã tự hạ, hủy mình ra không, đã nên giống hẳn người ta – chỉ trừ tội lỗi, đã chấp nhận ngay