Bài thơ vui mùa đông

Thứ năm - 09/09/2021 10:03
Bài thơ vui mùa đông

Những bài thơ mùa đông
Như những hạt lúa mầm,
Gieo xuống cánh đồng đông xuân
Trên địa cầu nền văn minh sự chết
Và mỗi ngày môi sinh dần dần hủy diệt.       

Mặt trái đất cong vênh và khô khốc
Tim đất phun trào núi lửa bụi khói ngất trời
Khí hậu nóng dần, địa cực băng tan
Hành tinh xanh địa chấn rung rinh, 
Thành sóng thần cả một miền tàn phá.
                            W
Nhưng hạt mầm tôi, trái tim tôi chịu đựng,
Cắn chặt môi giữa gió bão thiên tai
Dẫu chông chênh giữa độc dữ cuộc đời
Tôi vẫn khát khao một mùa xuân mới
Tôi mơ sẽ ra hoa giữa bao trái độc
Cho bạn bè cả những bạn chưa quen
Cho những bạn tôi yêu chưa có dịp ngỏ lời
Giữa mùa đông mây che kín bầu trời,
Như chôn mặt trời vĩnh viễn giấc đông miên.
Nhưng đây rồi
Hãy thinh lặng lắng nghe và chiêm ngưỡng 
Mùa vọng,
Hy vọng vượt trên mọi hy vọng
Bởi tôi biết Người đúng hẹn lại lên... để sau đông tàn
Mùa xuân miên viễn của tình yêu lại đến.
Có lẽ bắt đầu từ vạt cỏ bên đường nơi hoa tôi ủ dột
Hy vọng của tôi đã không vô ích
Người đến, tôi biết, và quá đỗi khiêm nhường,
Để tôi giàu sang bởi bất chợt có Người.
Tôi giàu có mênh mông dù vẫn trong manh áo rách
Giống như Người trong miếng tả đơn sơ.
Tôi nghẹn ngào biết nói gì hơn,
Rằng hôm nay tôi giàu có hơn mọi loài thọ tạo.
Bởi Thiên thần đen cũng kêu gào lời ganh tị 
Và từ đêm giao hòa mọi vật đã hồi sinh,
Từ sự chết, muôn loài bước vào sự sống
Dưới bóng Người trái đất đã chuyển mình
Nắng sẽ đẹp hơn và mưa sẽ ngọt ngào hơn
Đi giữa nắng và mưa, giữa gió mạnh tuyết to
Tôi âu yếm khẽ gọi tên Người:
Emmanuel, Emmanuel
Xin Chúa ở cùng con
Và đến trong lòng con mà dựng lều Chúa Thượng.

Vĩnh An
 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây