HỒNG PHÚC

HỒNG PHÚC

HỒNG PHÚC
Tên thật: Phêrô Nguyễn Hồng Phúc – sinh ngày 14-09-
1957 - Tại Phố Thượng Kiệm, Thị trấn Phát Diệm, huyện
Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình - Thụ phong Linh mục: ngày 22-
03-1980 - Hiện là Chính xứ Chính toà Phát Diệm, giáo phận
Phát Diệm.
Tác phẩm: Những bước sóng yêu thương (thơ) - Du lịch
và hành hương (thơ) Việt Nam - Rôma câu chuyện làm quà
(ký sự, 2006) - Bên đường thiên lý (ký sự, 2011).
Những website đã cộng tác: Vietcatholic.org - Phatdiem.org
ĐT: 0913-344-103
Email: hongphucpdiem@gmail.com
KHÔNG CÓ THẦY ANH EM CHẲNG LÀM GÌ ĐƯỢC
Tôi thụ phong Linh mục khi mới 23 tuổi, chẳng có gì đặc
biệt, có chăng là chỉ vì thời thế khó khăn đặc biệt. Ai hỏi thì
tôi hay trả lời vòng vo theo giai thoại ứng đối của Ngô Thì
Nhậm với Đặng Trần Thường, rằng : “Gặp thời thế, thế thời
phải thế”.
Hồi tôi mới thụ phong linh mục, Thánh Thần Chúa đã
làm thức dậy nhiều ơn gọi của thanh niên nam nữ. Hàng tuần
tôi quy tụ gần ba chục thanh niên thiện chí, hướng dẫn họ
về Kinh Thánh, Giáo sử và Hiến chế Lumen Gentium của
Công đồng Vaticano II. Ba mươi năm qua đi, 14 trong số 28
anh em được tuyển chọn vào Đại Chủng Viện và thụ phong
Linh mục tại giáo phận nhà hoặc gia nhập và làm việc tại
giáo phận bạn. Số nữ tu đông gấp ba, dấn thân trong nhiều
hội Dòng và Tu hội, đặc biệt là Tu hội Thánh Tâm Chúa
Giêsu. Có lẽ đó là động lực khơi nguồn cảm hứng cho bài
thơ Ngọn nến cuộc đời được sáng tác để tặng các tâm hồn
theo đuổi ơn gọi. Ngày lễ Nến bừng sáng trên đôi tay những
ngọn nến sáng, đồng thời cũng lung linh trong bao ánh mắt
và rực sáng trong bao tâm hồn ánh sáng của Chúa Giêsu.
Nội dung bài thơ như một lời tâm thư nhắn gửi:
Đây ngọn nến, mẫu hy sinh khôn tả
Tiêu hao mình để giãi toả lửa hồng,
Đời con nay thầm nguyện ước một lòng
Dâng hiến Chúa đời trinh trong trọn vẹn.
Đúng là ngọn nến phải “tiêu hao mình để giãi toả lửa
hồng”, đời linh mục của tôi bắt đầu tiêu hao dần như ngọn
nến. Những thành công và thất bại đời linh mục giúp tôi
thấm thía Lời Chúa dạy: “Không có Thầy anh em chẳng
làm gì được” (Ga 15,5b). Nếu mình “có được chút gì”, cũng
đều bởi Chúa ban nhằm giúp ích cho cộng đoàn. Theo dòng
thời gian của đời phục vụ, Lời Chúa thấm sâu và lắng đọng:
“Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã
chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được
hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại” (Ga 15,16).
Bài thơ Con muốn ra đời trong bối cảnh như vậy. Nó như
một bản đúc kết sớm về lịch sử một đời người, như phiên
bản thu nhỏ cho một góc nhìn không gian vũ trụ. Mặc dù đó
chỉ là một suy tư cá nhân, tôi hy vọng nó nhận được sự đồng
cảm của độc giả xa gần cùng “muốn” với tôi:
Con muốn hoà nhập vào tia vũ trụ,
Để thấy hơn sự phong phú muôn loài,
Thấy hoà bình trong bồ câu tung bay,
Thấy Mùa xuân về trên ngay cánh én,
Thấy Đại dương qua từng hạt muối biển,
Thấy Chúa trong con hiện diện từng giây.
Phát Diệm, ngày 15/04/2012
Linh mục HỒNG PHÚC

CON MUỐN ​​​​​​​

  •   29/07/2021 02:02:00 AM
  •   Đã xem: 346
  •   Phản hồi: 0
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây